Chị, cùng chuyên ngành, cùng là học trò của Thầy, mấy năm trước chị đang làm việc tại Bộ.
Rồi chị xin về, ra ngoài mở Công ty riêng.
Với các ngành khác thì chuyện đó bình thường, nhưng với ngành mình, chuyện đó rất ít, chưa kể vị trí làm việc của chị "rất ổn". Hồi đó cũng có nhiều ý kiến, người ủng hộ, người bảo dại thế... Và mình, thì mình biết là chị rất quyết đoán, mình nghĩ chị sẽ thành công thôi nhưng chắc là vất vả lắm, mà chị thì có rất nhiều thứ rồi. (hihi, như mình chắc mình chả "mua dây buộc vào người" như chị được đâu).
Chị mời các thầy, và một số bạn bè cùng làm hồi đó đến thăm đảo Trà Ngọ, nơi chị đã đổ bao tâm huyết suốt mấy năm qua. Bây giờ mình thích gọi là đảo Yến Long hơn. Đảo nằm trong vịnh Bái Tử Long. Mình sẽ viết nhật kí về 2 ngày qua, một kỉ niệm đẹp.
Cảm giác của tất cả mọi người là "phục lăn". Phục từ ý tưởng, đến người thực hiện ý tưởng của chị. Nói chung, chẳng biết nói gì, viết gì, hi hi hi...
Chỉ biết rằng chuyến đi 2 ngày vừa rồi thú vị quá. Chị bảo rằng, đây là "đi nháp" thôi, để đến tháng 9, 10, trời ko quá nắng đi vài ngày thì hay hơn, leo được núi, lên được nhiều nơi trên đảo.
Chị đã có hòn đảo rộng 10 ha, còn 2 đảo 3 ha, 4 ha nữa chứ. Dự án của chị lớn lắm, có casino, bãi đỗ trực thăng, các khu nghỉ dưỡng, khu biệt thự... Khoảng vài năm nữa thì mọi người đến sẽ chẳng còn nhận ra hòn đảo như bây giờ nữa. Nên chị mời mọi người đến thăm từ bây giờ, được du lịch với những dáng vẻ hoang sơ của nó. Sau này đến sẽ lại thấy khác nhiều. Hi hi hi, được làm khách "VIP hơn cả VIP" nhé, vì chị hoàn toàn chưa khai thác du lịch, mới để anh em bạn bè đến vui, chơi, và thích...
Chị đã thành công, rất thành công, tất nhiên cũng trải nhiều thăng trầm lắm lắm... Có những lúc chị gặp khó khăn, mình chỉ dám âm thầm theo dõi, thậm chí không cả dám gọi điện thoại cho chị nữa. Trong sự thành công ấy phải kể đến anh Long, tình yêu "cuộn sóng" của chị. Giờ thì anh và chị đã có trong tay rất nhiều thứ, nhưng niềm đam mê thì còn rất nóng bỏng, và anh chị cũng phải làm rất nhiều cho niềm đam mê ấy, nhưng chị vẫn luôn nhớ đến mọi người (hi hi, bé tí như mình chẳng han).
Chị, chính là người mà lúc nào mình cũng có thể nói, chị ơi, em thích chị.
Chị, chính là người mà mình nhìn vào lúc nào cũng thấy có những điều mình đáng học hỏi.
Kết thúc chuyến đi, mình và Thầy quyết định nói rằng :
Trà Ngọ, biển mênh mang sóng
Trà Ngọ, ai ngóng chờ
Trà Ngọ, một lần tôi đến
Để hồn phiêu lãng ngẩn ngơ
Trà Ngọ, tình yêu mộng mơ
Vẫn luôn thực đời, tu hài, hàu sống
Và nay tình yêu cuộn sóng
Trăm năm sáng đảo Yến Long
2 nhận xét:
Nhìn thầy giữa những học trò, mãn nguyện nhỉ? Nghe kể cũng thích đến Đảo 'của chị' quá đi.
Chúc anh chị tiếp tục thành công với dự án của mình.
hi hi, chị ơi, thích lắm í, nhưng chị ấy chưa khai thác du lịch, hì, nên chưa giới thiệu địa chỉ với nhiều người được, tiếc quá
Đăng nhận xét