Thứ Năm, 24 tháng 11, 2011

Đi dạy

Tối muộn ngày 20/11, điện thoại rung tin nhắn : "Cô, em chúc cô khỏe. Em Minh QB".
"Cô cám ơn Minh. Chúc Minh luôn khỏe và vui".

Liền sau đó là một cuộc điện thoại : "Cô ơi, không biết cô còn nhớ không, chứ em thì mãi mãi không bao giờ quên. Sau lần vấp ngã ấy, đứng dậy đi ấy, đến giờ em luôn nhớ những lời cô dặn. Nếu ngày đó không phải là cô, chắc em chả được như bây giờ đâu. Em cám ơn cô nhiều lắm".
Giọng nói bồi hồi đầy xúc động của cậu học trò cũ làm mình nhớ lại ngày 20/11 năm ấy - gần 20 năm rồi. Cô giáo trẻ mới ra trường được vài năm, chủ nhiệm một lớp giáo sinh sư phạm. Ngày 20/11 cũng là ngày của các em, sáng ấy cô đến lớp, tặng mỗi học trò một tấm bưu thiếp. Chỉ thế thôi nhưng cô đã hì hục gần như cả tháng chuẩn bị. Mỗi tấm bưu thiếp tặng một học trò được cô ngẫm nghĩ cẩn thận xem ghi như thế nào cho phù hợp. Và tấm bưu thiếp của Minh là : "Không vấp ngã trong cuộc sống, điều đó vẫn tốt. Nhưng vấp ngã rồi đứng dậy đi được, lại là điều tốt hơn" - rất đúng trong hoàn cảnh cậu lớp trưởng ngày ấy. Lời cảm ơn, rồi lời kể hồ hởi và tự hào về vợ và cô con gái làm cô giáo lây niềm vui của cậu học trò cũ.
Lớp chủ nhiệm đầu tay của cô ngày ấy giờ đã có khá nhiều em là hiệu trưởng, hiệu phó tiểu học, rồi giáo viên dạy giỏi ở HG. Đặc biệt còn có 1 cô bé em út của lớp, giờ dạy tại một trường tiểu học chất lượng cao của HN. Nhiều lúc nghĩ, có lẽ mình có duyên với nghiệp dạy hơn, nếu cứ theo nghiệp dạy thì giờ chắc có nhiều học trò thành đạt.
Nhớ lại lúc cô tặng bưu thiếp, trông đứa nào cũng hồi hộp, mở ra đọc những lời cô viết, rồi đứa thì ngượng ngập, đứa thì sung sướng, nhưng hình như đứa nào cũng thấy đúng là lời cô viết dành riêng cho mình.
Nhiều năm sau, bọn học trò đều nói, tấm bưu thiếp cô tặng em vẫn giữ đến tận bây giờ.

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011

20112011


"Con là học trò cưng của Thầy, là con út trong đại gia đình học trò NCS của Thầy, những ý tưởng SP của Thầy đang thực hiện con hãy đi tiếp nhé..."

Trời ơi ! Thế mà mình lại "mất dạy" ! Mình chưa bao giờ xứng đáng với những tâm huyết mà Thầy dành cho mình, cũng chỉ vì những "cơm áo gạo tiền..."

Nhiều lúc thấy mình thật hèn nhát !

Chẳng biết còn được chụp ảnh như thế này với Thầy bao nhiêu lần nữa.

Thứ Hai, 14 tháng 11, 2011

11-11-11

Gia đình mình đã chào mừng ngày đặc biệt này bằng nhiều việc, trong đó có việc chụp ảnh cùng những người nổi tiếng !