Thứ Năm, 27 tháng 1, 2011

Tết đến nơi rồi

1. Hôm qua cúng ông Công ông Táo. Năm nay mình không mua cá chép sống nữa, chỉ có cá giấy thôi, hoá cùng ông Táo để ông có cá đi luôn, chứ nhiều nhà mình thấy hoá vàng từ trưa nhưng cuối chiều mới đi thả cá được. Vậy mấy ông Táo nhà họ loanh quanh ở đâu chờ từ trưa tới chiều mới có cá để lên Thiên Đình được ?

2. Mấy ngày cuối năm ai ai cũng bận rộn bận rộn. Sao mình năm nay có vẻ thư thả thế nhỉ ? Nghĩ mãi không biết tại sao, tại sao, tại sao... Quà cáp nội ngoại có rồi, mua bán bánh mứt kẹo rồi, thịt thà cá mú cũng ổn ổn rồi, bánh chưng ok rồi... có lẽ chỉ còn nhớ sáng 30 mua thêm cân giò lụa.
A, đặt ông nội làm cho cái giò thủ, món này ông làm ngon tuyệt, xào kĩ, mỡ chảy hết, lại thơm nữa chứ. Chỉ có điều ông ép kĩ lắm, giò cứ cứng câng câng, ăn giòn tan luôn. Quả thật là ngon, nhưng mình không thích cái ngon ấy, mình thích nó mềm mại một chút, xào kĩ rồi chỉ gói tay là đủ chặt. Mình và thằng đích tôn của ông cùng thích thế nên ông phải chiều, gói cho riêng 1 cái, con trai ông thì đành chấp nhận ăn theo thôi. hic hic, nhưng tết ai đến nhà mình cũng khen món đó là ngon !

3. Ở Ban cũ của mình, cứ ngày đầu năm đi làm, đến chúc tết CQ xong là đi các cụ hưu chúc tết, sẽ ăn trưa ở nhà một người nào đó trong Ban, nếu có ai mới về Ban trong năm đó thì sẽ ưu tiên ăn ở nhà người ấy. Mình thích điều này. Nhớ năm ăn ở nhà mình, mọi người khen 2 món, đó là giò thủ của ông gói và món thịt treo gác bếp mình mang về từ Hà Giang. Chắc tại lạ miệng đây.


Khi thịt lợn ra, chủ nhà chọn một ít thịt ba chỉ, hoặc mông sấn, cắt thành dải dài, cho vào vại muối. Chả hiểu tỉ lệ muối thế nào nhưng mình nhòm vào vại thấy thịt ngập trong muối luôn ! Khi muối ngấm hết vào thịt rồi, lấy ra, treo lên gác bếp như thế này. Tiếc là ảnh này chụp chỉ cốt thấy thịt, không tả được cái bếp, nhưng vị trí của bếp là bên dưới những xâu thịt này đây. Đến bữa, chỉ cần lấy dao xẻo một miếng, xào với cà chua, cần tỏi, ăn ngon tuyệt ! Còn nguyên mùi khói bếp, có nhà cẩn thận còn chọn được mấy loại củi thơm thơm để đun trong khi treo thịt nữa kia !


Còn khoanh tròn tròn kia chính là lạp sườn đấy. Tuy nhiên, bao nhiêu năm ở Hà Giang mà mình không thích được món lạp sườn này, mình thích lạp sườn kiểu miền Nam, có chút chút ngọt.

4. Hôm nay đã là 24 tết rồi, lúc trưa đi ăn thấy ngoài đường đã bày rất nhiều quất, đào... Hà Nội nhiều bích đào, nhưng mình luôn yêu thích hoa đào phai, màu hồng quyến rũ vô cùng, chỉ nhìn đã thấy cả mùa xuân.


Cây đào phai này mình chụp ở thị trấn Mèo Vạc, khi ấy tết đã qua được hơn tháng rồi, đây là những cánh hoa đào cuối cùng của mùa xuân năm ấy...

Thứ Tư, 26 tháng 1, 2011

Xuống núi

Hoàng Chiến Thắng
Xuống núi
Là lấy khôn cho vào túi mang về


Mình xuống núi 10 năm nay, mà sao chưa có tí nào trong túi để mang về ?

Thứ Hai, 17 tháng 1, 2011

Hoà Bình hồi năm ấy

Hôm nay thì chính thức là lười, là không chịu làm việc, chỉ thích chơi. Lạ thế, có những ngày chỉ thích chơi, không thích làm, mở máy tính ra nghiêng ngó khắp nơi ! Nhặt được mấy cái ảnh từ hồi năm hai nghìn không trăm linh mấy đi Hoà Bình, sao hồi ấy trông mình trẻ thế không biết, hí hí, lại tự sướng !

Ở Hoà Bình uống rượu khiếp lắm, uống xong có món thịt trâu nấu lá chua nên dễ giải rượu. Anh ngồi cạnh mình là GĐ Công ty trên đó. Còn bà chị trong ảnh là chủ quán, có thể hát dân ca suốt bữa ăn để phục vụ quý khách, và rượu thì uống hơn cả khách luôn. Có lẽ sức hấp dẫn từ bà chủ rất lớn với các cuộc rượu nên quán khá đắt hàng, dù nằm trên một cái đảo nhỏ, muốn ăn phải đi thuyền ra. Ngồi cạnh 2 sâu rượu nên mình cũng giơ chén như ai.


Rượu ở đây không đựng trong chai nhé, đựng hẳn trong bình uống nước kia. Chết cười, anh này là PGĐ Công ty trên đó, năm trước mình lên, uống rượu rồi, năm nay lên anh ta nhất định cãi không phải đó là Th., bạn này chưa lên Hoà Bình bao giờ cả. Cả đoàn cười nghiêng ngả, anh GĐ Công ty phạt anh Phó mấy chén rượu. Về sau anh ấy thú nhận là "trông nó xinh mà trẻ hơn năm ngoái", hic hic hic, chuyện này mọi người cứ cười mãi trên xe khi về Hà Nội.


Đây là buổi chiều, đi chơi ở bản (chết cha, cố nhớ mà sao vẫn quên tên cái bản này), mình thử ngồi dệt vải thử xem có ra dáng con gái Mường không.


Đây là cửa xả lũ ở hồ Hoà Bình, đứng xa xa vẫn còn cảm nhận được hơi nước bốc lên. Hôm mình chụp ảnh này, đang xả 3 cửa thì phải.


Tượng Bác Hồ trên núi, khá to, từ xa đã nhìn thấy được, mình ngồi hàng đầu, thứ 2 từ trái sang.


Buổi tối, đến làng văn hoá uống rượu cần.


Cứ mỗi hội này là một trâu. Trâu là cái sừng trâu (đen đen, đang rót rượu vào bình đó) đựng đầy rượu, do một người, tạm gọi là chủ cuộc rượu, (có tên hẳn hoi đó, mà giờ mình quên mất, để hôm nào phải hỏi lại mấy anh trên Hoà Bình) đong và rót vào. Bình rượu thì đầy, người rót cứ rót, người uống cứ uống, uống sao cho người ta rót vào mà rượu không tràn ra ngoài là được.

Vừa uống rượu, vừa được xem các bạn Mường biểu diễn các tiết mục văn nghệ.
Đây là một tiết mục múa quạt của các cô gái người Mường.

Có cả múa sạp nữa cơ nhé, mà tìm mãi không còn cái ảnh nào cả. Chắc lúc đó mọi người chạy ra nhảy sạp hết cả, không ai chụp ảnh. Chỉ buồn cười nhất tiết mục sau cùng, múa lăm vông. Ôi trời, cả trai gái già trẻ kéo nhau lên hết, quay cuồng cười nói, chân tay múa loặng quặng cả lên...


Mấy anh ở Công ty Hoà Bình thì hết sức nhiệt tình. Hình như lần nào về cũng đưa tiễn đến một ngã ba nào đó rồi mới chịu quay xe lại :
Chia tay ở ngã ba này
Em về Hà Nội, anh quay Hoà Bình

Thứ Sáu, 14 tháng 1, 2011

Ngày Anh vừa tròn tuổi

Hôm nay, CQ mình đón một sự kiện mới. Lãnh đạo Bộ chính thức giao trách nhiệm cho Sếp ở lại thêm 5 năm nữa trên cương vị cũ, hic hic, cái ĐH Đảng chả đúng lúc tẹo nào, làm cho việc này chưa có văn bản chính thức được. Cả CQ cũng đoán đoán mấy nay rồi, song hôm nay thấy "ba mặt một nhời" trên hội trường hẳn hoi. Ngẫu hứng thế nào, mình lại ra bài thơ, mà lạ, hoá ra lần này là lần thứ hai Sếp là nàng thơ của mình đấy nhé. Một lần là ở đây : http://ptn-ptn.blogspot.com/2010/07/nghe-bien-tap.html

Ngày Anh vừa tròn tuổi

Kính tặng NGƯT NTA - Chủ tịch HĐQT, TGĐ NXBGDVN

Sáu mươi năm, cánh chim trời chưa mỏi
Tâm huyết vẫn tràn đầy, nhựa sống ứ trong tim
Anh vẫn khát khao đưa Nhà xuất bản đi lên
Tầm cao mới trong thời đại mới

Hãy cứ đi rồi sẽ thành đường - Lời Anh nói
Vẫn vang vọng đâu đây với những cán bộ trẻ chúng tôi
Hãy bước đi xa hơn ước mơ thời trẻ tuổi
Hạnh phúc cuộc đời là dâng hiến mãi không thôi

Những bộ sách giáo khoa cho con trẻ nụ cười
Những căn phòng thư viện xếp đầy sách mới
Những lớp học tuổi thơ bé ngồi xếp đồ chơi...
Mãi ấp ủ trong trái tim nhân hậu

Ý tưởng vẫn còn nhiều, khát vọng chưa nguôi
Anh lại sống hết mình với trở trăn - trăn trở
Với 67 đơn vị thành viên, với những công việc còn dang dở
Để sách mãi nở hoa, dâng mật ngọt cho đời

Thứ Năm, 13 tháng 1, 2011

Lại đến Hà Giang

Lần này mình đi công tác, rất ngắn ngày, chẳng đi được vùng cao Hà Giang, thấy nhớ lắm, dù rằng lên đến nơi ai cũng nhắc chuyện "Công viên địa chất toàn cầu".

Ước sao mang được một bông hoa chuối rừng thế này về HN, đảm bảo ai đến cũng thích mê. Các bạn bảo, bông này đã cắm được 2 tuần, và nó sẽ được khoảng 2 tuần nữa. Trong lúc giá cả leo thang lương không leo thì một bông hoa dân dã đẹp thế này dùng được cả tháng đáng mơ ước quá đi.


Các anh chị ở cơ quan cũ chiêu đãi mình ở quán Cá nướng. Lần trước lên chưa đến quán này, cá bỗng nướng ăn ngon lắm, thịt thơm và ngọt. Chả cứ cá, ở Hà Nội lâu lâu, lên Hà Giang ăn cái gì cũng thấy thơm và ngọt. Gà rang ngon ngọt hơn gà Hà Nội, vịt cũng ngọt hơn vịt Hà Nội. Buồn cười hôm ấy thấy Lan, Giang kêu hấp tiết canh vịt lên làm mình cũng kêu hấp theo, mang ra, ăn được mỗi miếng, chả thấy vị tiết canh đâu nữa.


Chùa Sùng Khánh
Khi còn ở Hà Giang, mình cũng chưa lần nào tới thăm chùa Sùng Khánh, đây là lần đầu tiên. Chùa này là một trong những di tích nên đến thăm của Hà Giang. Ai đã đọc cuốn Non nước Việt Nam rồi thì biết. Giờ chùa mới được tu bổ nên trông khang trang hơn, đường lên chùa được xây bậc, không còn đường đất như xưa, đi dễ hơn nhiều. Chùa nằm ngay cạnh đường quốc lộ 2, cách Thành phố Hà Giang khoảng 9 km về phía Hà Nội.


Chùa được xây dựng từ năm 1356, tấm bia này cũng đã có từ năm đó.


Còn chuông, được đúc xong năm 1705. Bây giờ vào những ngày rằm, mùng 1, chuông được thỉnh theo lối cổ, nghĩa là 3 hồi 9 tiếng.


Ngoài sân chùa, có hai tấm bia đề Dịch nghĩa bài minh đề trên chuông và trên bia.


Khuôn viên chùa khá đẹp, cây cối trông cổ kính và thanh bình. Cụ thủ nhang bảo, chùa thiêng lắm, phù hộ cho con cháu làng Sùng Khánh, đi chiến đấu chống Pháp, Mỹ, Tàu chả ai hi sinh, thương binh cũng không có cụt chân cụt tay gì, chỉ bị sức ép.



Tắm lá thuốc của người Dao đỏ

Nghe nói ở Hà Nội cũng có dịch vụ tắm lá thuốc. Còn ở Hà Giang, giá của một lần tắm là 60.000 đ. Thú thật là lần này mình không có tý thời gian nào đi tắm, một chú cộng tác viên của mình, chỉ vì thích tắm lá thuốc của người Dao đỏ mà khi nghe mình dụ dỗ đã bỏ lại sau lưng mọi công việc để đi Hà Giang. Một mình lụi hụi đi tắm những 2 lần làm mình thấy áy náy quá cơ, hì hì...


Đừng vội cười người Hà Giang mà không đến đây tắm nhé. Cậu học trò cũ của mình, người Dao chính hiệu cũng bảo, cô ơi, em chưa đi tắm lá thuốc ở những chỗ đó bao giờ,...


Có một chuyện buồn cười, tấm biển đầu huyện Bắc Quang ghi, "Đảng bộ và nhân dân các dân tộc huyện Bắc Quang...", mình hỏi, uở, vậy Đảng bộ nằm ngoài nhân dân hả, mấy ông trong Đảng bộ không phải nhân dân sao ? Mấy anh chịu chết, không tài nào trả lời được, ke ke ke...

Thứ Năm, 6 tháng 1, 2011

Linh ta linh tinh !

Đọc lịch nghỉ tết của CQ, thấy lâng lâng lạ. Lại một mùa xuân nữa đến rồi !

Khi tổng kết CQ, mình ko nhận loại xuất sắc, và nói rằng, tất cả những việc mình làm đều ko cho kết quả như ý muốn. Sếp lại bảo mình thế là xuất sắc ! He he he, chuyện hay nhỉ ? (Ít nhất là xuất sắc thì sẽ được nhiều hơn đến hơn 1T ấy !)

Sau một số ngày chưa nghĩ ra đường hướng cho một công việc tạm gọi là khó, sáng nay mình thấy vui tệ, và nói với 1 em rằng, chị đã nghĩ ra hướng rồi, sếp ko thích đầu tư nhiều tiền, mình sẽ đầu tư hướng ít tiền, khe khe khe, gọi là khai thác tài nguyên đang có sẵn vậy, còn những cái mới mẻ tốn tiền chúng mình làm sau. Em ấy nhất trí cao với mình. Và nghĩ ngay được việc chuyển tải thế nào những điều ấy đến sếp nữa chứ ! Nhất định mình sẽ làm được điều này !

Hôm nay, được hai cái 200, khe khe, một cái họp, một cái đọc Tóm tắt (mà sao mấy lần gần gần đây đọc TT toàn được 500 cơ mà ?). Chứng tỏ dạo này ít xiền quá, được mấy trăm là vui hết cả lòng !

Lại có tin sắp óp ép nữa kìa, mình xếp luôn lịch số 1 cho cuối tuần này !