Thứ Sáu, 24 tháng 9, 2010

Cùng các chị

Vẫn dõi theo và biết tin về các chị, các anh trong nhóm chơi ngày ấy, và sống cũng chẳng cách xa nhau nhiều, thế mà... hì hì hì, lâu lắm chẳng gặp nhau gì cả ! Mấy hôm nay mới "nhặt được mấy cái lông ngỗng", lần giở kí ức, em viết ra đây mấy bài thơ của các chị. Hic hic, em chúa lười nghĩ, chỉ thích đọc thơ tình lãng đãng tý thôi.

THỜI SINH VIÊN
Cao Hồng
Thời sinh viên
Cái thời hay đùa hay trầm lặng
Cái thời giữa đêm vùng dậy chép vần thơ
Thời biết san sẻ cùng bè bạn
Những hạnh phúc riêng, những nỗi buồn

Thời vô tư nhuốm màu suy nghĩ
Biết khóc thầm, đau khổ trước tình yêu

Thời hay nói chữ
Cãi nhau hoài về một ý thơ

Thời áo trắng không mấy khi dính bụi
Trang sách mở ra như cửa sổ tâm hồn

Thời sinh viên
Thời tôi chập chững - Bâng khuâng - Xao động
Bước vào đời


NHỚ ÔNGA BÉCGÔN
Thuý Quỳnh
"Chỉ có một lần thôi
Em hỏi anh im lặng
Thế mà em hờn giận
Để chúng mình xa nhau"

Câu thơ thuở ban đầu
Lặn vào tim cháy bỏng
Một trời xanh lồng lộng
Cánh chim bay nơi đâu

Những ngày ta bên nhau
Cuộc đời chưa gian dối
Những ngày ta xa nhau
Ai là người có lỗi ?

Tháng năm đời trôi nổi
Tuổi như sóng dập dềnh
Một biển xanh thăm thẳm
Đâu bến bờ yêu tin

Dạt bên bờ Lãng quên
Bàng hoàng trông nỗi nhớ
Chiều hoàng hôn rực lửa
Ngôi sao xanh lại tìm

Ai ta thầm gọi tên
Giữa đêm dài khao khát
Ai ta trao nụ hôn
Dưới sóng trăng dào dạt

Tình yêu là khúc hát
Ta say đắm cất lời
Chỉ một lần trót dại
Tình yêu bay xa rồi...

CÓ MỘT NGÀY
Quyên Quỳnh
Cái ngày... chúng ta không còn nhau
Cái ngày dạo bước bên người khác
Dưới vòm xanh xưa và cỏ non và cát
Anh có nhớ rằng xưa đã yêu em ?

Cái ngày... chắc anh đã quên
Vì bên anh bây giờ là người khác
Anh lại nói những lời khao khát
Có nhớ được rằng xưa đã nói cùng em

Kỷ niệm một thời, thôi xin hãy quên
Cũng chẳng nhớ mà buồn, thật thế
Có thể dấu khi không cần không thể
Mình chẳng là mình khi ấy nữa đâu

Chỉ đừng quên khi trăng sáng trên đầu
Đêm rằm ấy có mưa vàng rắc nhẹ
Vầng trăng ấy vẫn tròn và sáng thế
Dẫu quên em, xin đừng nỡ dối lòng

Thứ Năm, 23 tháng 9, 2010

Tết trung thu ở Làng trẻ em SOS Hà Nội


Tối qua, rằm trung thu, các anh chị sinh viên trường ĐH Mỏ Địa chất, ĐH Tài Chính, Học viện Báo chí Tuyên truyền đã vào Làng trẻ em SOS Hà Nội tổ chức ĐÊM HỘI TRĂNG RẰM cho trẻ của Làng. Có rất nhiều trò chơi, các tiết mục văn nghệ đã được các anh chị cùng các em trong làng tập luyện và biểu diễn tại đây. Nào múa sư tử, rước đèn, dạ hội thời trang, ca nhạc...


Các anh chị đã trang trí sân khấu cầu kì và đẹp mắt.

Có cả Chú Cuội và Chị Hằng vui chơi cùng các em.

Một tiết mục của các em cùng chị sinh viên Học viện Báo chí và Tuyên truyền, bài hát Cây đa quán dốc. Tiết mục này không có sự chuẩn bị gì cả, chị sinh viên đang hát, có mấy em bé thích quá, cứ thế chạy lên sân khấu đứng hát cùng.

Rồi tranh nhau chơi trò chơi cùng Chị Hằng. Ai cũng muốn mình được Chị Hằng gọi trước cơ.

Trong Làng trẻ SOS Hà Nội có 16 gia đình, mỗi gia đình có 1 bà mẹ, nuôi từ 8 - 10 con. Trung thu năm nay, mỗi nhà được phát 450 000 đồng để mua hoa quả bày cỗ cho các con. Còn bánh, đã được các cơ quan, các đơn vị khác vào tài trợ, mỗi nhà cũng được chia từ 7 đến 8 cái bánh. Thế là có một mâm cỗ trung thu rồi. Mẹ đã bày cỗ xong ngồi đợi các con về phá cỗ.

Mẹ đang hướng dẫn con lấy chuối chấm cốm để ăn.

Còn đây, là một bà mẹ khác với mâm cỗ khác. Với số tiền được phát, mỗi bà mẹ luôn cố gắng sao cho mâm cỗ nhà mình đẹp nhất, có nhiều món nhất.



Đây là các mâm cỗ trung thu của các gia đình. Hiện nay, gia đình nào cũng có các con đã lập gia đình riêng, ra sống tự lập. Những ngày tết, các anh chị ấy lại về, giúp mẹ bày cỗ, mua thêm chút quà cho các em.

Thế nên, mỗi mâm cỗ lại có thêm những tác phẩm xinh xinh thế này.

Mẹ Nhân đang ngồi trước mâm cỗ của nhà, rất nhiệt tình mời khách cùng tham gia phá cỗ với nhà mình.

Đây là bé Hậu, bé đã được mẹ Nhân nuôi từ khi còn mấy ngày tuổi. Giờ Hậu rất yêu và quấn quýt mẹ Nhân.

Chiếc vương miện này là quà của các anh chị trong nhà, cùng được một mẹ nuôi nấng, giờ các anh chị đã ra ngoài sống tự lập, tết trung thu về thăm mẹ, mua quà cho các em.

Em bé bị chị thổi khèn vào tai nhưng lại cười rất tươi, chắc tiếng ầm ĩ trên sân khấu rất lớn nên có thêm cái còi chĩa vào tai nữa cũng chẳng hề hấn gì.

Đèn của em bị hỏng rồi, chị ơi mau mau sửa để em còn chơi với các bạn nào.


Sau một hồi chạy nhảy và ăn uống, các con nóng quá, mẹ lại đứng lên, cầm quạt quạt cho các con. Ồ chị ơi, dừng quạt chút nào, lúc quạt quay vào ảnh cứ mờ hết cả đi...

Chỉ có 450 000 đồng, cộng thêm mấy cái bánh dẻo bánh nướng cho mỗi gia đình, các bà mẹ đã sắp xếp cho các con có một mâm cỗ trung thu thật đầy đủ. Các anh chị sinh viên, với các trò chơi, các tiết mục văn nghệ đã làm nên một trung thu thật vui, và sẽ là những kỉ niệm đẹp đi theo các con suốt tuổi thơ và trong cuộc đời này.

Thứ Tư, 22 tháng 9, 2010

Ngày 22 tháng 9


NĂM 1991

Ngày này năm ấy, có một cô bé "bến nước cầu ao em lạc lối..."


Chả hiểu sao cô dâu xinh hơn chú rể nhiều thế nhỉ ? Cái mũ đội đầu lệch lạc hết cả rồi kìa.

Cái giường cưới ngày ấy thật đơn sơ, mình cũng chả kịp suy nghĩ gì về những điều này cả. Hic hic, có lẽ vì thế mà bao nhiêu lần chuyển nhà là bấy nhiêu lần mình mua giường mới.

Sau một ngày mệt nhọc, mũ và hoa cài đầu của cô dâu tơi tả cả ra, thế mà vẫn được ai đó tư vấn thêm một kiểu ảnh này nữa.

Sau đám cưới, hình như mình thích nhất cái ảnh này, lí do là tại cái mũ trên đầu cô dâu thì phải.

Pha tình củm trước mặt mọi người để chụp ảnh, xong rồi vẫn xẩu hổ gần chết, he he he


VÀ 10 NĂM SAU...

Mọi người bảo bây giờ mới ra dáng cô dâu chú rể đây.

Đúng là cô dâu thì tự tin hơn thật.

Ngày ấy kiêng chụp ba người, nên kiếm thêm cô cháu gái vào cho đủ đội hình. Nó cũng hớn hở từ sáng để đi chụp ảnh cùng bố mẹ.

Chuyện tình củm kiểu này giờ có vẻ sành điệu hơn, hi hi, ít nhất là phải diễn đến mấy lần các bạn chụp ảnh mới kêu, thôi, xong rồi, thế mà không thấy "ngượng gần chết" nữa.

Ơn trời, sau 10 năm vẫn còn cùng nhìn về một hướng. Lại còn cầm tay nhau nữa chứ.


VÀ 15 NĂM SAU...


Lần này không kiêng chụp 3 nữa, Nó đã cao hơn cả bố và mẹ rồi.

Lại có thêm 1 cái ảnh, cô dâu và chú rể vẫn cùng nhìn về một hướng nhỉ ? He he

Cô dâu này trông mơ màng quá, không hiểu còn lâng lâng giữa đám hoa hồng kia thật hay không, hay là do kỹ thuật số đặt cô ấy vào đấy thôi ?

Nó trông đã ra dáng một chàng trai rồi đấy chứ nhỉ ?

He he, trông cô dâu 15 năm sau có vẻ xinh hơn cô dâu ngày ấy, do kỹ thuật số đấy mà...


VÀ NĂM 2010, 19 NĂM SAU NGÀY ẤY

Hôm nay, ngày 22 tháng 9 dương lịch lại cũng là ngày 15 tháng 8 âm lịch, giống hệt 19 năm trước. 19 năm trước Nó còn ở tận đẩu đầu đâu, còn nay, Nó đã bước vào cổng trường đại học. Thời gian nhanh thật là nhanh.

Lại một lần 19 năm nữa thì ngày 22 tháng 9 dương lịch lại đúng là ngày 15 tháng 8 âm lịch. Cuộc đời có được bao nhiêu lần thế này ?

Thứ Hai, 20 tháng 9, 2010

Nỗi nhớ

Nguyễn Kiến Thọ

Nỗi nhớ có màu không em
Mà em cứ nhìn ra nắng

Nỗi nhớ có là âm thanh
Mà em cứ ngồi im lặng

Anh nghe cồn cào trái tim
Gọi anh nhớ về em đó

Chắc nỗi nhớ là màu đỏ
Nên cứ đọng hoài trong tim

Chắc nỗi nhớ là lặng im
Nên em ít lời đến thế

Để lòng anh hướng về em
Chỉ một tình yêu lặng lẽ

Mỗi khi đọc lại bài thơ này, em đều tưởng tượng ra khuôn mặt chị H. , nàng thơ của anh trong bài này. Không biết bây giờ chị ấy ở đâu, cuộc sống ra sao ? Cả anh nữa, anh Thọ à. Không biết bản làng Võ Nhai, Đình Cả nào, cô gái Thái, gái Dao nào hút hồn anh, để đến bây giờ em vẫn chưa thấy thơ của anh, và anh đâu cả ?
Bạn cùng thời của anh, N.B.P. ấy, bây giờ đã có nhiều tác phẩm để người đọc biết mặt biết tên rồi đấy, còn anh, anh vẫn đang ở đâu ?
Không biết tin gì về anh suốt hai mươi năm qua, nhưng những bài thơ của anh, em vẫn đọc.

Thứ Sáu, 17 tháng 9, 2010

Một đêm xa

Nguyễn Thị Hồng Ngát

Em cứ tưởng một đêm vắng nhau

Thì có là gì đâu mà khó ngủ

Ấy vậy mà cứ suốt đêm trăn trở

Đầu lăn bên này lại tự gối bên kia


Thiếu tiếng thì thầm trò chuyện đêm khuya

Thiếu cả bàn tay tìm bàn tay nắm lại

Thiếu bờ vai để cho đầu em gối

Thiếu khuôn ngực rộng dài cho em chặt vòng ôm


Có gì mới đâu – tình nghĩa vợ chồng

Mà sâu nặng “đầu.. tay… gối… ấp”

Đừng cười em mới có một đêm xa đã thức

Thương về anh đnag rong ruổi trên đường


Thương về anh nhưng không thể thương hơn

Một đêm thức rồi lại hai đêm thức

Có gì đâu “đầu gối và tay ấp”

Lại là cội nguồn cho mọi nỗi nhớ nhau


Thật như cuộc đời có vui sướng khổ đau

Như hơi thở, như cái nhìn, giọng nói

Hạnh phúc không phải điều lửng lơ xa vợi

Hạnh phúc giữa đời thường lẫn với mọi lo toan



Thứ Bảy, 11 tháng 9, 2010

Bống đi chơi Hà Nội


Tốt nghiệp HV Ngân hàng, chị Bống được tuyển vào VietcomBank TP. Hồ Chí Minh, cuối tháng 8, Bống ra thăm Bà ngoại, sợ mấy nữa đi làm lại bấn lên chả ra Bắc được nữa. Nhân dịp này, Nó đưa Bống đi lang thang HN một hồi, những tấm ảnh quanh Hồ Gươm bao giờ cũng là những hình ảnh đẹp nhất về HN.

Liễu rủ quanh Hồ Gươm,


... nhiều và đẹp đến nỗi phượng cũng muốn sà xuống mặt nước.


Bống cũng thích làm dáng cùng liễu



... và phượng. Xa xa, cầu Thê Húc khoe dáng cùng.


Quanh Hồ Gươm luôn có những gốc cây đẹp và đặc biệt



Cùng với những hình ảnh lịch sử



Bống đang nghĩ xem nên viết gì lên trời xanh...

Cuối cùng, Nó và Bống được chiêu đãi Lẩu Băng chuyền...

Thứ Tư, 1 tháng 9, 2010

Đôi bạn cùng tiến

Ngày hôm qua, Nó đã đi nhập học. Chuẩn bị xong hồ sơ, tiền để nộp từ tối hôm trước, hôm sau tự đi sang trường. Đông quá, sáng chỉ lấy được số thứ tự, chiều mới đến lượt làm hồ sơ vào trường. Chết cười, Nó kêu, mục bố và mẹ đều phải ghi dài quá (ý là tên cơ quan dài dằng dặc). Mục học Tiểu học ở đâu lại có 2 giai đoạn, lớp 1 ở trường Hữu Nghị, bạn ấy ghi là Trần Phú (nhà ở phường Trần Phú mà), sau đó Nghĩa Tân thì dễ rồi, không nhầm được.
Bạn HQS thì ngày 3/9 mới đi nhập học, trường ĐHNN. Hoá ra 2 bạn ấy đã đi chụp ảnh Hàn Quốc từ lúc nào để kỉ niệm ngày đi học đại học. Hic hic, về định khoe bà ngoại thôi, chẳng ngờ mẹ Nó nghe được, đòi xem, cuối cùng sau một hồi nịnh nọt, Nó cho cả bố và mẹ xem. Lại còn bảo, mẹ có lấy file không thì con cho. Úi, hay quá, mẹ xin liền, post lên đây khoe các cô các bác tý.



T/b : Bạn HQS thi đại học xong tưởng mình người lớn, đi làm đầu như người lớn nên giờ trông tóc vẫn xoăn xoăn, làm cho bạn í trông có vẻ cứng cứng thế nào.