Thứ Tư, 13 tháng 4, 2011

Làm anh !


Mẹ đang nấu cơm dưới bếp và trò chuyện với bạn HQS.
- Hôm trước Hoa mua áo cho con chó, nó mặc chật, bảo mang về cho mèo nhà Hoa mà sao cứ để đây mãi thế?
- À, vâng, cháu quên, rồi cháu sẽ mang về ạ.
Giang ở trên nhà nói vóng xuống :
- Bảo mang về bao nhiêu lần rồi mà chưa chịu mang.
- Được rồi, hôm nay tớ sẽ mang về.
- Ai mang về?

Nghe đến đây, mẹ buồn cười quá, vì lờ mờ đoán ra chuyện (hichic, bằng kinh nghiệm ngày xưa mà), nhưng chả nói gì cả, chỉ cười một mình.

Một lúc sau bố thì thầm với mẹ, này thằng cu nhà mình nó bắt HQS gọi nó bằng anh rồi đấy, hôm nay anh nghe được chúng nó nói chuyện với nhau. Mẹ cười hic hic, lúc nãy em nghe chuyện em cũng đoán thế rồi.

Mẹ rủ rỉ với HQS, gọi Giang bằng anh làm đếch gì vội Hoa ơi (hì, nói từ này để bạn Hoa thấy cái sự chuyện trò như với các bạn). - Hoa cười, à, tại cháu với Giang cá với nhau đấy cô ạ. - Cá á? Cá gì cơ? - Cháu với Giang đi xem phim, cá với nhau và cháu bị thua, nên giờ cháu phải gọi Giang bằng anh đấy.

Hi hi, ha ha, bố mẹ cười nghiêng ngả vì vụ cá này !

Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2011

Chán !




Hồi 5 tuổi, Bống và Thúy được chia mỗi đứa một cái bánh rán. Bống ăn nhanh hơn, hết phần của mình rồi mà Thuý vẫn còn hơn nửa. Bống thèm quá bèn chỉ tay vào cái bánh rán trên tay Thúy và bảo : eo ơi, con sâu kìa. Thúy ta sợ quá đưa vội cho Bống, Bống tỏm vào mồm, ăn sạch. Thế mà Thúy cũng chả khóc, chỉ phụng phịu một tý rồi thôi.
Hồi bé sao Thuý hiền thế không biết, bố mẹ Bống trêu, khéo con này câm vì đến hơn 3 tháng chả thấy Nó khóc. Đêm ngủ mẹ chuyên làm rơi nó xuống chân giường, sáng ra bà nội đi qua thấy cháu lăn lóc dưới sàn là chuyện thường ! Thế mà bây giờ Thuý nhanh nhẹn ra phết, thậm chí còn khôn ngoan hơn Bống nữa í chứ, (ấy là do cô đánh giá thế).
Hai đứa đi học đại học lại ở cùng nhau, nhưng tính nết 2 đứa khác nhau hẳn hằn hằn, nhất là chuyện yêu !
Chán nhất là Thúy sắp lấy chồng, vì như thế Nó bắt mình lên chức Bà trẻ ! Hic !