Đàm Khánh Phương
Có một ngày ta thấm tháp nhau hơn
Bông hoa nhỏ hiện ra từ quá khứ
Vừa chớm bước sang bậc thềm thiếu nữ
Những nhành hoa run rẩy tự tay người
Có một ngày hoa vẫn thắm và tươi
Khi ta đã bước lên làm mẹ
Chàng gõ cửa nhà mình như nghi lễ
Tự đun cơm, giặt tã, pha trà
Rồi mai đây ta sẽ được lên bà
Hoa vẫn đến như không hề lỡ hẹn
Xin nâng giấc tình yêu và thương mến
Mãi xanh ngời - Nghi lễ tháng ba ơi !
Chiều nay sao trời cũng se se (hay tại mình ngồi máy lạnh cả ngày, nhìn ra ngoài thấy hơi âm u, tưởng vậy), giống như buổi chiều đầu tháng ba ngồi nghe anh Phương đọc bài thơ này, và lời đề nghị : Có thể coi như quà 8/3 cho 2 chị em được chứ ? Hihi, mình được ăn ké theo chị T.Lan thôi, nhưng cũng ké thêm một câu, ai là nàng thơ của anh trong bài này vậy, sướng thế, em ấy à, chưa lên bà đâu, mới ở khổ thứ hai thôi, vậy mà cũng chả có chàng nào "... như nghi lễ..." cả.
Hé hé, chợt nghĩ, nhỡ mà có chàng nào "gõ cửa", chưa kịp "đun cơm, giặt tã, pha trà" thì hoa đã ra ngoài cửa rồi, còn đâu mà tươi với thắm !
2 nhận xét:
Bài thơ hay quá PTN ơi. Ai là người đi qua cả 3 khổ của bài này may mắn nhỉ?
hì, chắc có ít thôi chị ơi.
Đăng nhận xét