Thứ Bảy, 3 tháng 7, 2010

Bằng Lăng tím nhớ

Nguyễn Minh Khang

Hoa Bằng Lăng tím đất trời
Đưa ta về lại một thời Trường Sơn
Chiến trường cày nát đạn bom
Cánh Bằng Lăng tím vẫn còn trinh nguyên
Trên vành mũ cô giao liên
Một cành hoa tím làm duyên giữa rừng
Một niềm tin, mọi cung đường
Vượt lên gian khó coi thường hiểm nguy
Bên em vững bước anh đi
Đèo cao bom dội sợ gì hỡi anh !
Giữ cung đường, giữa đoàn quân
Qua bom đạn vẫn trong ngần lòng son
Mới qua sốt rét cắt cơn
Ngụy trang em dẫn đoàn quân vượt đèo
Hành quân hướng ấy anh theo
Balô mang nặng lưng đèo gió bay
Cành Bằng Lăng tím trên tay
Em trao anh, hẹn chờ ngày đoàn viên
Hôm nay hoa tím còn nguyên
Nhắc lòng anh nhớ lời nguyền ngày xưa
Giữa chiến trường, một lời thơ
Để bây giờ mãi trong mơ đợi người

Thủ đô tím một góc trời
Hoa Bằng Lăng nhắc tới người hôm qua


Màu tím, màu hoa bằng lăng, màu của tình yêu, màu của nhớ nhung chung thủy
"Thủ đô tím một góc trời
Hoa Bằng Lăng nhắc tới người hôm qua"
Với câu kết đó và câu mở đầu của bài thơ, hoa bằng lăng đã giúp tác giả và người đọc gắn chặt hôm qua và hôm nay, hôm nay và hôm qua, mối tình trong chiến đấu của anh lính Trường Sơn và cô giao liên mà vành mũ có cành hoa bằng lăng tím "làm duyên giữa rừng". Chính vì vậy mà bài thơ có đầu đề "Bằng Lăng tím nhớ".
Nhớ gì ? Nổi bật lên là nhớ Trường Sơn chiến đấu, gian khổ hào hùng "Chiến trường cày nát đạn bom", "đèo cao bom dội", "sốt rét cắt cơn", "balô mang nặng", mà bên cạnh đó lại thơ mộng đa tình "một cành hoa tím làm duyên", "lưng đèo gió bay", "em trao anh hẹn", "giữa chiến trường một lời thơ".
Qua cảnh, nhớ người. Cô giao liên và anh lính trong hành quân đã nảy sinh tình yêu chiến sĩ, giữa người mà mới qua cơn sốt đã ngụy trang "dẫn đoàn quân vượt đèo" và người lính vững bước bên em.
Nhớ một thời Trường Sơn, một thời tuổi 18, 19, Nguyễn Minh Khang rời trường cấp III ở Hải Phòng xung phong đi cứu nước mang theo lời căn dặn của thầy giáo chủ nhiệm Lê Văn Phòng "Các em đi chỉ có thể trở về/Bằng máu trên lá cờ bất khuất/Bằng con đường vinh quang nhất". Và Nguyễn Minh Khang đã thực hiện được, đã trưởng thành trong chiến đấu, học tập, công tác để hôm nay chúng ta có được một cán bộ quản lí GD năng động và tình cảm, một tác giả thơ mang đậm chất "Bộ đội Cụ Hồ", thể hiện rõ qua tập thơ "Một thời đừng quên", trong đó "Bằng Lăng tím nhớ" là một bài thơ hay, gây nhiều xúc động cho người đọc.


Lời bình : Trần Thân Mộc, Chủ nhiệm CLB Thơ Nhà giáo

Không có nhận xét nào: