Thứ Sáu, 12 tháng 8, 2011
Mùa ổi chín !
Cách đây mấy năm, mình lọ mọ nhờ người mua được cây ổi giống mới tận trường ĐH Nông Nghiệp về trồng. Mùa này là mùa thứ 4 được ăn quả. Ngay năm đầu cây đã rất sai quả, không như lệ thường mùa quả bói chỉ loáng thoáng. Chắc tại giống mới.
Giống ổi (tên gì người mua chả nói cho mình rõ) quả roi rói, không to lắm nhưng giòn mà ngọt. Năm đầu tiên, quả rất ngon, nhà có ít người nên hầu như mình vặt mang đến cơ quan để mọi người cùng ăn cho vui. Một hôm vui tính thế nào chồng bảo, để anh mang một túi lên văn phòng anh. Chao ơi, sau lần đó, mọi người biết cây ổi ngon, chú ý đến nó, thế là cơ hội cho mình mang đi giảm hẳn.
Sang năm thứ 2 và thứ 3, thậm chí mình còn đùa, mùa này em chưa kiếm được quả ổi nào ưng ý đâu nhé, muốn ăn toàn vặt xanh một tẹo, vì hầu như nó chả kịp chín ! Mà hồi đó mình còn chăm, chả biết nghe ai bảo, mỗi năm chôn ít lòng cá, lòng gà gì đó (đại để là ít chất đạm) xuống gốc, nên quả sai và ngọt.
Năm vừa rồi mình lười hay quên chả rõ, không chôn được tí đạm nào vào gốc ổi. Đến mùa, cây vẫn sai, chỉ tiếc là đang ra hoa và quả thì anh thợ vườn của Văn phòng làng trẻ chặt bớt mất 1/3 cành vì nó lòa xòa ra đường đi. Quả thật năm nay, chất lượng ổi giảm hẳn. Có lẽ vì ổi bớt ngon đi nên mọi người cũng lơ là, mình thấy nhiều quả chín ghê, chả ai vặt mấy. Tuần này đang rộ nên ngày nào mình cũng được vặt một túi mang đến cơ quan. Mình cứ nghĩ không ngon lắm nhưng mọi người thích và khen "ngon mà, ổi bán ngoài đường cũng thế mà, đây lại là ổi sạch nên quá ổn !".
Thấy mọi người thích ăn nên mình vui lắm, sáng dậy là chạy ra vặt ổi. Chồng đùa, vợ mình thu hoạch là giỏi nhất, mình chả nhìn thấy quả nào mà hắn cứ vặt hàng túi. Chồng đâu có biết, không chỉ là vặt ổi, mà đó là mình được trở lại cảm giác tuổi thơ của mình, giữa vườn cây ăn trái rậm rì của ông nội. Khu vườn suốt một thời thơ ấu mình lang thang trong đó, sống hồn nhiên như cây cỏ, để rồi lớn lên mới biết rằng, mình đã có một tuổi thơ thật hạnh phúc.
Giờ đây, con trai mình lớn lên giữa phố xá đông vui, nó hoàn toàn không có được những cảm giác sống giữa thiên nhiên như mình hồi bé. Mình đã không cho con được một tuổi thơ như ông bà nội đã cho mình !
Cảm ơn cây ổi, cảm ơn mọi người đã thích ăn !
Nhất định mùa sau mình sẽ chăm bón cây tốt hơn, để trái sai và ngọt.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
9 nhận xét:
ổi ngon thế chị. đoạn kết luận nghe rất giống bài tập làm văn "em sẽ chăm bón để cho cây cho quả nhiều hơn" hehe. Ngày xưa còn dễ, bây giờ để có và giữ một mảnh vườn thì cơ cực trần ai, viết sử được, khẹc khẹc.
Được ăn ổi cây vườn nhà sướng thật, ngày xưa nhà mình cũng có cây ổi đầu hồi, quả nhỏ mà ngon lắm.
Nhìn thèm quá, giá mà có off để mình được đòi ổi nhà PTN.
Thích cây ổi, đúng là gợi lại tuổi thơ, mà chỉ hơi sợ ổi thường có sâu :(
Em nhớ cây ổi này rồi. hình như năm ngoái bói 3 trái :D
Mang sang đọ với ổi nhà chị Lana đê:P
@MMM, PTN: Ổi nhà chị nhận thua luôn :)
Nhưng mà ổi nhà chị quý, một là vì nó bói, hai là nó có mỗi trái duy nhứt trên một cây.
Từ hôm "ổi chín" đến tận giờ mình mới vào được blogspot, không hiểu tại sao.
Thanks mọi người đã ghé thăm.
Hic hic, cây ổi giờ trơ mỗi cành lá thôi.
chuyển sang dùng mạng FPT đi chị -vẫn vào vèo vèo
chỉ mạng VNPT bị chặn thôi :(
hì hì, toàn ăn cắp thời gian của cơ quan lướt mạng, (về nhà còn nấu cơm cho chồng con chứ) nên chả chủ động mà chuyển chiếc gì cả, "hộp đen" thôi.
Đăng nhận xét