Thứ Ba, 14 tháng 8, 2012

Bất chợt

Không hề có trong dự định là năm nay sẽ ra biển, kể cả là đã nhất định từ chối sự chèo kéo, nhưng một sự vô tình đến không ngờ lại làm mình có mặt ở biển, lại là có mặt cùng 2 thành viên đã có ở đó trước mình.



Chụp được tấm ảnh này là quý giá lắm, vì chẳng mấy khi chàng ấy chịu tạo dáng trước ống kính để bố mẹ chụp ảnh cả.

 
 Mẹ và chàng ấy có khá nhiều ảnh biển nhưng toàn kiểu "mẹ đồ tắm, con đồ trên bờ" ngồi cạnh nhau thôi, hôm ấy chàng lại có vẻ dễ tính thế cơ chứ.



 Chàng ta tự chụp bóng mình trên bờ biển, chẳng hiểu sao trái tim lại bị chia đôi thế kia, hic hic...





Mình vốn thích biển vắng thế này, hay tại từ khi còn mười mấy tuổi đã bị nhồi vào đầu câu thơ của Nguyễn Bính, "đừng tắm chiều nay biển lắm người" ?



1 nhận xét:

MẸ, MỐC và MÍT nói...


Nhà em hầu như năm nào cuối hè cungz có chuyến về " biển vắng"


Mà mẹ trẻ quá mẹ ơi :))