Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2011

Chán !




Hồi 5 tuổi, Bống và Thúy được chia mỗi đứa một cái bánh rán. Bống ăn nhanh hơn, hết phần của mình rồi mà Thuý vẫn còn hơn nửa. Bống thèm quá bèn chỉ tay vào cái bánh rán trên tay Thúy và bảo : eo ơi, con sâu kìa. Thúy ta sợ quá đưa vội cho Bống, Bống tỏm vào mồm, ăn sạch. Thế mà Thúy cũng chả khóc, chỉ phụng phịu một tý rồi thôi.
Hồi bé sao Thuý hiền thế không biết, bố mẹ Bống trêu, khéo con này câm vì đến hơn 3 tháng chả thấy Nó khóc. Đêm ngủ mẹ chuyên làm rơi nó xuống chân giường, sáng ra bà nội đi qua thấy cháu lăn lóc dưới sàn là chuyện thường ! Thế mà bây giờ Thuý nhanh nhẹn ra phết, thậm chí còn khôn ngoan hơn Bống nữa í chứ, (ấy là do cô đánh giá thế).
Hai đứa đi học đại học lại ở cùng nhau, nhưng tính nết 2 đứa khác nhau hẳn hằn hằn, nhất là chuyện yêu !
Chán nhất là Thúy sắp lấy chồng, vì như thế Nó bắt mình lên chức Bà trẻ ! Hic !

8 nhận xét:

TM nói...

bà trẻ, thì đúng là bà ..trẻ thật mà, có gì đâu mà chán chị :)

HY nói...

Hehe, mình về nhà quê cũng có khối cháu gọi là bà trẻ rồi :)

Titi nói...

tưởng chán gì chứ cháu nó có tin vui thế cơ mờ :-D
Em lên chức bà trẻ từ năm 19 tuổi có sao đâu ...hà hà...

Moon nói...

Hết hồn à, tưởng chị chán gì chứ.
May quá, thì ra là nhõng nhẽo chán, hì hì

Nặc danh nói...

Chị ơi vui lòng cho em hỏi bánh rán là bánh cam (hình tròn, nhân đậu xanh,chiên dòn) phải không chị??

Lana nói...

Bữa đầu thấy đưa lên cái tựa mỗi chữ "Chán!" rồi lại cất đi, tưởng PTN có chuyện gì. hù hù...

Cháu gái lớn khôn đi học rồi lấy chồng, thế là chuyện mừng chứ. Em thì còn sắp lên chức mẹ chồng sớm, rồi bà nội (ruột) sớm ấy, làm quen dần đi là vừa còn gì :))

PTN nói...

@Các cô các bác : Đúng là chuyện vui của cháu gái thôi, hì hì, bạn Moon bắt đúng mình.

PTN nói...

@HPLT : Kể cho nghe mấy loại bánh rán quê mình nhé :
+ Bánh nhân đậu xanh trộn tý đường, rán vàng, bao đường ở ngoài. Có thể nặn bánh hình cầu (trong trường hợp này người ta gọi là bánh tròn !) hoặc tròn dẹt.
Có thể trộn mật mía hoặc đường phên ép thủ công từ mía. Mình thích ăn trộn mật/đường này vì bánh thơm mùi mía.
+ Bánh nhân đậu xanh ngọt, vỏ bánh cũng trộn ít đường, lăn qua vừng, rán vàng ăn liền.
Quê mình có kiểu bánh này nặn hình quả trứng nhưng đều hai đầu, gọi là "bánh chín túi". Giờ đi xa, không thấy ở đâu bán bánh kiểu đó nữa, mỗi lần về quê đều chạy ra chợ để ăn.
+ Bánh nhân thịt, rán vàng, ăn nóng chấm với nước mắm pha đường chanh chua chua ngọt ngọt.

Bánh Thuý và Bống ăn là loại bánh đầu tiên, quê mình ngon đến nỗi giờ mình ko muốn ăn bánh rán Hà Nội, mặc dù bán rất nhiều. Bao giờ HPLT ra Hà Nội nhớ báo trước, mình về quê mang bánh rán lên chiêu đãi.