tag:blogger.com,1999:blog-14067452058675300552024-03-14T02:15:26.901+07:00PTNPTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.comBlogger112125tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-40873256597656637322013-01-14T16:21:00.005+07:002013-01-14T16:21:52.944+07:00Mẹ ơi !<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://4.bp.blogspot.com/-P4fWlX7Fbm8/UPPN539UudI/AAAAAAAABdA/5atn6dsRmzg/s1600/2013-01-07+14.47.40.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://4.bp.blogspot.com/-P4fWlX7Fbm8/UPPN539UudI/AAAAAAAABdA/5atn6dsRmzg/s320/2013-01-07+14.47.40.jpg" width="240" /></a></div>
<br />
Mẹ ơi, con yêu Mẹ, con nhớ Mẹ lắm.<br />
<br />
<br />PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com8tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-38457300133706728422013-01-14T16:19:00.002+07:002013-01-14T16:29:32.905+07:00Những ngày cuối cùng của Mẹ<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><br />
<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0cm 5.4pt 0cm 5.4pt;
mso-para-margin:0cm;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Ngày
18/11/2011, bác sĩ thông báo với mình là Mẹ có khối u trong gan, sau mấy năm Mẹ
điều trị viêm gan B và C. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Một
tuần sau đó, các xét nghiệm cho thấy gan của Mẹ rất yếu, bác sĩ nói là không
điều trị được các phương án Tây y nữa, kể cả phương án hiện đại lúc đó là nút
mạch.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Mình
lấy thuốc lá ở Sông Công cho Mẹ uống, vài ngày đầu thấy Mẹ đỡ mệt, nhưng sau
hơn 1 tháng thấy không hiệu quả.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Có
người mách thuốc của ông lang Kiểm ở Lương Sơn rất hay, đã từng chữa được nhiều
ca bệnh viện trả về, mình tìm đến đó.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Sau
khoảng 10 ngày uống thuốc đó, mình nhớ khoảng 25 tết, thấy tác dụng của thuốc
ngay. Trước đó bụng Mẹ đã khá to, có nhiều dịch, uống thuốc được 1 tuần bắt đầu
dịch rút dần dần, rõ nhất qua đường hậu môn. Mẹ nói, mỗi lần đi đại tiện thấy
khắm lắm, ra toàn phân đen sì. Mấy anh chị em đoán rằng chắc nước dịch trong
bụng rút dần ra, thế mà đúng. Tết Nhâm Thìn, cả mấy anh chị em đều tập trung ăn
tết ở nhà hết với Mẹ. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Sau
tết, Mẹ khỏe dần lên, bụng rút gần như hết dịch, không ấm ách khó chịu. Mẹ khoe
là lên viện, có bà cứ xoa bụng Mẹ và khen, sao bụng bà đẹp thế, tôi cũng bị gan
mà bụng cứ chướng ra, gõ kêu bung bung. Rồi dần dần mình thấy người Mẹ cũng rút
bớt một chút, mình đoán là nước ứ trong người (chưa hẳn là phù) rút đi, bắp tay
bắp chân Mẹ săn chắc hơn, sờ thấy thịt da thật hơn, như không phải thịt da
người ốm.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Ai cũng
bảo, thuốc lá của ông lang này tốt, có hiệu quả. Mình còn đưa Mẹ đi 103 nhờ mấy
bác sĩ quen để khám mắt. Năm trước, mẹ muốn mổ thay thủy tinh thể để mắt sáng
hơn, nhưng tiểu cầu thấp quá, nên đã làm thủ tục xong rồi mà bác sĩ viện Mắt TW
lại không mổ nữa. Giờ mình biết là không thể mổ được, nhưng Mẹ không biết, nên
đưa Mẹ đến 103 để nhờ bác sĩ tư vấn sao cho Mẹ không còn quá lăn tăn về cái mắt
nữa. Sau khi khám, bác sĩ nói mắt Mẹ 1 bên bình thường, 1 bên còn 5/10, Bà cứ
yên tâm, còn lâu mới không nhìn thấy gì. Ra về, thấy Mẹ có vẻ yên tâm hơn,
không lo lắng nhiều như trước về mắt. (Trước Mẹ cứ kêu, tao mà mù thì còn sống
làm gì, không nhìn thấy gì thà chết còn hơn!, nhưng mình giấu Mẹ chuyện K gan,
nên chỉ động viên chữa bệnh chính là gan đã, mắt chưa vội gì, Mẹ vẫn còn đan
len được kia mà. Năm sau này Mẹ đã không đan len nữa, để giữ mắt. Các cháu chắt
đã kịp giữ lại quần áo mũ len Mẹ đan cho vào các mùa đông trước).</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Sau
tết, có người mách bài thuốc hay, mổ con rắn hổ mang chúa lấy quả tim ra cho Mẹ
uống ngay, sau đó cho một ít tiết rắn vào 1 cốc nước dừa để Mẹ uống. Tính ra,
Mẹ đã uống khoảng chục con rắn như thế. Không biết có phải vậy mà Mẹ không đau
đớn như những người bệnh ung thư khác. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Trước
đợt nghỉ tết dương lịch 2013, Mẹ bắt đầu xuất hiện một vài cơn đau nhẹ. Trưa
ngày 31/12/2012, mình thấy Mẹ mệt và có vẻ đau nên đưa Mẹ vào viện. Chiều và
tối hôm đó, được bác sĩ chăm sóc, sáng hôm sau Mẹ tỉnh táo hẳn và không đau gì
cả, mọi sinh hoạt lại gần như bình thường. Tuần đó, Mẹ ở lại viện làm các xét
nghiệm, chiếu chụp, bác sĩ nói khối u đã ăn lan sang phổi. Tuy nhiên Mẹ cũng
không đau nhiều. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Ngày
4/1/2013, chị gái nói Mẹ có vẻ mệt, hôm sau em lên sớm đi. Mình lo lắng chả ngủ
đêm ấy, nghĩ mãi không ra mình nên làm gì lúc này. Sau đó Hảo gọi điện cho ông
lang và nói hiện trạng bệnh của Mẹ, khối u đã ăn lan sang phổi, ông lang bảo
vậy để ông điều chỉnh thuốc. Sáng 5/1, Hảo đi lấy thuốc, mình đi làm bù và giải
quyết một số việc, chờ đến 1g chiều thuốc về, mình mang lên Thái Nguyên.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Chiều
ấy lên Thái Nguyên, mình không vào viện ngay, về nhà sắc thuốc mới, nấu cơm
mang vào viện, còn hỏi Mẹ ăn gì để nấu, Mẹ bảo chỉ cần ít nước canh ngọt ngọt
thôi. Mình xay thịt, đun nhừ và thả ít cải xoong, hấp thêm mấy miếng thịt thăn
vào nồi cơm và mang vào viện. Mẹ ăn được gần nửa bát cơm chan canh, và nói rằng
canh ngon, Mẹ ăn được. Mẹ uống được 4 – 5 lần, khoảng hơn 2 cốc thuốc mới. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Ăn uống
xong, rửa ráy sạch sẽ, Mẹ và mình lên giường nằm, Khánh và Giang về nhà ăn cơm.
Các bạn bệnh nhân giường cạnh và Mẹ vẫn nói chuyện bình thường. Mẹ lơ mơ ngủ,
còn bảo mình cho Mẹ uống viên thuốc ngủ để ngủ cả đêm cho ngon giấc, mình bảo,
khoảng 9 giờ hãy uống Mẹ ạ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Gần 9
giờ, Mẹ đi đại tiện, uống nửa cốc thuốc lá và viên thuốc ngủ. Mình hỏi Mẹ uống
sữa luôn không, Mẹ bảo, thôi giờ Mẹ hãy còn no, để đêm tỉnh giấc có đói hãy
uống. Mẹ vừa định nằm xuống để mình đắp chăn đi ngủ, chợt Mẹ đưa tay xoa bụng
và kêu, Mẹ đau quá, lấy hộp dầu xoa cho Mẹ. Mình đã không tìm hộp dầu, vì nghĩ
dầu không có tác dụng, vừa xoa bụng Mẹ vừa pha viên thuốc giảm đau, chưa tan
hết mình đã đưa Mẹ uống. Xong chạy sang gọi bác sĩ, về mình cho tý nước vào chỗ
thuốc giảm đau còn lại và đưa vào mồm Mẹ, mình đã thấy Mẹ không uống được như
lần trước. Bác sĩ đến đo huyết áp nói huyết áp rất thấp, tình hình rất xấu,
mình vội nhờ truyền và tiêm các loại thuốc trợ lực để cấp cứu Mẹ. Bác sĩ
gọi mình sang phòng, nói rằng khả năng khối u vỡ, nên Mẹ trụy huyết áp luôn, đã
tiêm và truyền các loại thuốc mạnh nhất để duy trì sự sống rồi, nhưng sự duy
trì ấy không quá 30 phút để đưa được Mẹ về nhà.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Trong
lúc luống cuống, nhờ bấm điện thoại rồi nhờ bạn bên cạnh nói, gọi chị Thảo
xuống, gọi các cháu lên, gọi anh Hảo lên. Khi chị Đường, Khánh và Giang lên đến
viện thì Mẹ gần như đã hôn mê, không nói được gì. Mình chẳng biết phải làm gì,
hỏi chị Đường ơi, em làm gì bây giờ ?</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Chị
Đường giao cho Khánh và Giang về dọn nhà, 2 chị em ở lại gọi xe, thu dọn đồ và
đưa Mẹ về. Về đến nhà chị Thảo và anh Nghĩa đã đến nơi. Mẹ mất lúc 21g30 ngày
5/1/2013. </span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Đêm,
mình và chị Thảo định lau người Mẹ và thay quần áo, xong lúc đó Thúy Anh và
Bống chưa lên đến nơi, lúc đầu bảo đợi, sau lại thôi định làm luôn. Bất chợt
mất điện. Chị Thảo bảo Bà muốn đợi cháu nội Bà lên rồi hãy làm đấy. Lúc đó mình
cũng chẳng biết ra sao nhưng thôi đợi. Đúng lúc Thúy Anh bước vào nhà, điện
bừng sáng lên, mọi người bảo đúng là Bà đợi nó lên thật. Mình và chị Thảo cùng
các cháu gái lau người, mặc quần áo cho Mẹ. Khánh bảo, Bà thích mặc bộ quần áo
trắng để Bà gặp Ông là Ông nhận ra Bà ngay. Khánh chải đầu, đánh phấn cho Bà
như khi Bà còn sống, nó bảo, Bà chỉ thích cháu chải đầu cho Bà thôi, lần này là
lần cuối cùng cháu được chải đầu cho Bà đây.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">10 giờ
sáng ngày 6/1 làm lễ khâm liệm, nhập quan ; 11 giờ ngày 7/1 đưa Mẹ về Chợ Mới.
Các anh chị trên đó đã chuẩn bị sẵn sàng, đầy đủ, bà con xóm giềng cũ ra viếng
Mẹ rất đông, đưa tiễn Mẹ về nơi an nghỉ cuối cùng. Mình, Hảo và anh Dương là 3
người cuối cùng rời khỏi mộ mẹ. Chiều tối, anh Ngọ vẫn còn nhớ một việc là mang
đèn dầu và chai nước ra đặt trên mộ theo phong tục. Đám tang Mẹ có các anh chị em bạn bè đồng nghiệp của mình và của các anh chị đến chia buồn rất đông. Rất nhiều người ở xa không về được đã gửi hương hoa về viếng Mẹ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Mẹ đã
mua sẵn bộ quần áo lục phù từ lâu. Khi khâm liệm Mẹ thì mặc vào, tuy nhiên bộ
quần áo ấy có khăn che mặt, nên khi anh Dũng và chị Hiền về sau giờ khâm liệm
đã không được nhìn mặt Mẹ lần cuối nữa.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Khi Mẹ
mất có 3 khăn tang màu vàng, tức là 3 chắt, các chắt đều về viếng Cụ được, dù 2
đứa ở rất xa.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Chị Hải
là dâu cũ, anh chị đã bỏ nhau gần 30 năm, anh Chiến đã mất, cũng về chịu tang
Mẹ. Mình bảo chị, em không dám mua áo tang của chị đâu, tùy tình cảm của chị đối
với Mẹ thôi, em đợi ý chị. Chị bảo, em mua áo đi, chị mặc áo xô để tang Mẹ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 130%; margin-top: 6.0pt;">
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Mọi
người an ủi rằng, sau khi phát hiện K gan giai đoạn cuối, Mẹ đã duy trì được
hơn 1 năm trong trạng thái khá khỏe mạnh, tinh thần vui vẻ, vẫn đi bộ, đi đọc
báo, tham gia văn nghệ với các cụ hội người cao tuổi, tự phục vụ mình… thế cũng
là khá lâu rồi. Và Mẹ không phải chịu cảnh đau đớn về thể xác, tinh thần không
phải chịu tâm lí là mình mắc bệnh ung thư sắp chết rồi… sống vui vẻ đến phút
cuối. Mệnh trời không ai tránh được, Mẹ đi như thế là thanh thản, nhẹ nhàng.</span></div>
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 13.0pt; mso-ansi-language: EN-US; mso-bidi-language: AR-SA; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: EN-US;">Vâng, Mẹ đi thanh thản nhẹ nhàng Mẹ nhé, con mong Mẹ
gặp được Bố ở nơi xa ấy, Bố đợi Mẹ ở đó 25 năm rồi.</span>PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-78161119545159520522012-10-12T11:11:00.000+07:002012-10-12T11:11:07.996+07:00Singapore 2012<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://3.bp.blogspot.com/-t-ymWPNH_Hg/UHeTcspyDkI/AAAAAAAABaE/ITUk8zR2WAA/s1600/DSC04813.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://3.bp.blogspot.com/-t-ymWPNH_Hg/UHeTcspyDkI/AAAAAAAABaE/ITUk8zR2WAA/s320/DSC04813.JPG" width="240" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-V8I5KRIACrQ/UHeTsohO6dI/AAAAAAAABaM/W_fkKAbQc1Y/s1600/DSC04814.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://1.bp.blogspot.com/-V8I5KRIACrQ/UHeTsohO6dI/AAAAAAAABaM/W_fkKAbQc1Y/s320/DSC04814.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-cBKHO3gwtDw/UHeT6ya5XEI/AAAAAAAABaU/n2heR_MtADs/s1600/DSC04815.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://1.bp.blogspot.com/-cBKHO3gwtDw/UHeT6ya5XEI/AAAAAAAABaU/n2heR_MtADs/s320/DSC04815.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://4.bp.blogspot.com/-b8ikfxQOSJk/UHeULtdGSdI/AAAAAAAABac/ga8FTzgmiQY/s1600/DSC04829.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://4.bp.blogspot.com/-b8ikfxQOSJk/UHeULtdGSdI/AAAAAAAABac/ga8FTzgmiQY/s320/DSC04829.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-QIJeVlRoKRU/UHeUgFppg7I/AAAAAAAABao/P88gNXQONMo/s1600/DSC04837.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://1.bp.blogspot.com/-QIJeVlRoKRU/UHeUgFppg7I/AAAAAAAABao/P88gNXQONMo/s320/DSC04837.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://4.bp.blogspot.com/-m3E0ZrIXxMs/UHeUxlY2CnI/AAAAAAAABaw/N3CYEG51hrU/s1600/DSC04868.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://4.bp.blogspot.com/-m3E0ZrIXxMs/UHeUxlY2CnI/AAAAAAAABaw/N3CYEG51hrU/s320/DSC04868.JPG" width="240" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://3.bp.blogspot.com/-0TyMIt0UmPA/UHeU_ql1FtI/AAAAAAAABa4/6zichRCc-og/s1600/DSC04889.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://3.bp.blogspot.com/-0TyMIt0UmPA/UHeU_ql1FtI/AAAAAAAABa4/6zichRCc-og/s320/DSC04889.JPG" width="240" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-GGSWFd2IsEY/UHeVPrj8DPI/AAAAAAAABbA/xVISSMmXvxI/s1600/DSC04908.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://1.bp.blogspot.com/-GGSWFd2IsEY/UHeVPrj8DPI/AAAAAAAABbA/xVISSMmXvxI/s320/DSC04908.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-Oj2nBZkO5hE/UHeVhv_IAfI/AAAAAAAABbM/E1Of8gDybL4/s1600/DSC04909.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://1.bp.blogspot.com/-Oj2nBZkO5hE/UHeVhv_IAfI/AAAAAAAABbM/E1Of8gDybL4/s320/DSC04909.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://2.bp.blogspot.com/-rg0qi48i63w/UHeV0ecqMBI/AAAAAAAABbU/bP7uPcwXxyU/s1600/DSC04911.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://2.bp.blogspot.com/-rg0qi48i63w/UHeV0ecqMBI/AAAAAAAABbU/bP7uPcwXxyU/s320/DSC04911.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://3.bp.blogspot.com/-64Nd3FtiLyI/UHeWDEeOYuI/AAAAAAAABbc/5hMCkjTQoAs/s1600/DSC04919.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://3.bp.blogspot.com/-64Nd3FtiLyI/UHeWDEeOYuI/AAAAAAAABbc/5hMCkjTQoAs/s320/DSC04919.JPG" width="240" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-s5puZ4GJycY/UHeWTqOFNNI/AAAAAAAABbk/fhOFf-30Yiw/s1600/DSC04923.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://1.bp.blogspot.com/-s5puZ4GJycY/UHeWTqOFNNI/AAAAAAAABbk/fhOFf-30Yiw/s320/DSC04923.JPG" width="240" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://2.bp.blogspot.com/-Al0WKBsxdSA/UHeWk86L3fI/AAAAAAAABbw/UYbDUCzIkZM/s1600/DSC04929.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://2.bp.blogspot.com/-Al0WKBsxdSA/UHeWk86L3fI/AAAAAAAABbw/UYbDUCzIkZM/s320/DSC04929.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-AdKLn_-8rOw/UHeW41oR97I/AAAAAAAABb4/fxT2YIY5N-8/s1600/DSC04934.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://1.bp.blogspot.com/-AdKLn_-8rOw/UHeW41oR97I/AAAAAAAABb4/fxT2YIY5N-8/s320/DSC04934.JPG" width="240" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://2.bp.blogspot.com/-8AF3VKpn7uA/UHeXJgMXNHI/AAAAAAAABcA/0dxcYxSOrZI/s1600/DSC04960.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://2.bp.blogspot.com/-8AF3VKpn7uA/UHeXJgMXNHI/AAAAAAAABcA/0dxcYxSOrZI/s320/DSC04960.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://4.bp.blogspot.com/-DAjkW9HPMwc/UHeXdHlDIqI/AAAAAAAABcI/WQuNovTqbCg/s1600/IMG_0639.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://2.bp.blogspot.com/-ZQzqDfZK7zk/UHeXm8p0kfI/AAAAAAAABcU/o8jEqoFAPkk/s1600/Picture+065.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://2.bp.blogspot.com/-ZQzqDfZK7zk/UHeXm8p0kfI/AAAAAAAABcU/o8jEqoFAPkk/s320/Picture+065.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://2.bp.blogspot.com/-HHr2oQx6HNw/UHeXvlD3ylI/AAAAAAAABcc/lCXxNkVRnok/s1600/Picture+066.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://2.bp.blogspot.com/-HHr2oQx6HNw/UHeXvlD3ylI/AAAAAAAABcc/lCXxNkVRnok/s320/Picture+066.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://4.bp.blogspot.com/-HPXgJsVtS3o/UHeX3XHB_hI/AAAAAAAABck/-HUSb1DO9i0/s1600/Picture+077.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://4.bp.blogspot.com/-HPXgJsVtS3o/UHeX3XHB_hI/AAAAAAAABck/-HUSb1DO9i0/s320/Picture+077.jpg" width="320" /></a></div>
<br />PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-553935552153226722012-10-12T10:24:00.001+07:002012-10-12T10:24:36.855+07:00Thái Lan 2012<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://3.bp.blogspot.com/-5IWgvf9keqw/UHeI4tCQdGI/AAAAAAAABUg/zjLodQ1B7OQ/s1600/DSC04645.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://3.bp.blogspot.com/-5IWgvf9keqw/UHeI4tCQdGI/AAAAAAAABUg/zjLodQ1B7OQ/s320/DSC04645.JPG" width="240" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-7dY9NXRs9NQ/UHeJIkWuQvI/AAAAAAAABUo/vByfYuZ9knQ/s1600/DSC04685.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://1.bp.blogspot.com/-7dY9NXRs9NQ/UHeJIkWuQvI/AAAAAAAABUo/vByfYuZ9knQ/s320/DSC04685.JPG" width="240" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://3.bp.blogspot.com/-mXkqGYS3X3s/UHeJXUGEGyI/AAAAAAAABUw/cRPXzHfe4zM/s1600/DSC04736.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://3.bp.blogspot.com/-mXkqGYS3X3s/UHeJXUGEGyI/AAAAAAAABUw/cRPXzHfe4zM/s320/DSC04736.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://3.bp.blogspot.com/-IVzjrjMgYFQ/UHeJm6P48CI/AAAAAAAABU4/oMFVGsRXy_U/s1600/DSC04747.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://3.bp.blogspot.com/-IVzjrjMgYFQ/UHeJm6P48CI/AAAAAAAABU4/oMFVGsRXy_U/s320/DSC04747.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://4.bp.blogspot.com/-Dvv3Cj5_x80/UHeJ5ZPWJ3I/AAAAAAAABVE/SVSwe2BFP4I/s1600/DSC04751.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://4.bp.blogspot.com/-Dvv3Cj5_x80/UHeJ5ZPWJ3I/AAAAAAAABVE/SVSwe2BFP4I/s320/DSC04751.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://4.bp.blogspot.com/-tVF5tztrN1o/UHeKKGxzBZI/AAAAAAAABVM/6sVaZ-fwk7k/s1600/DSC04754.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://4.bp.blogspot.com/-tVF5tztrN1o/UHeKKGxzBZI/AAAAAAAABVM/6sVaZ-fwk7k/s320/DSC04754.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://4.bp.blogspot.com/-667Gr-TynG8/UHeKdpy5P1I/AAAAAAAABVU/Q6uv-W2Av1Y/s1600/DSC04759.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://4.bp.blogspot.com/-667Gr-TynG8/UHeKdpy5P1I/AAAAAAAABVU/Q6uv-W2Av1Y/s320/DSC04759.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://2.bp.blogspot.com/-pIZpDvIX0lE/UHeKwU9jORI/AAAAAAAABVc/0oFNepbEPII/s1600/DSC04762.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://2.bp.blogspot.com/-pIZpDvIX0lE/UHeKwU9jORI/AAAAAAAABVc/0oFNepbEPII/s320/DSC04762.JPG" width="240" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://3.bp.blogspot.com/-E6LzyvG77Mw/UHeLDRSs3sI/AAAAAAAABVo/oWb4CajFTMg/s1600/DSC04764.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://3.bp.blogspot.com/-E6LzyvG77Mw/UHeLDRSs3sI/AAAAAAAABVo/oWb4CajFTMg/s320/DSC04764.JPG" width="240" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://2.bp.blogspot.com/-Qet63chsgMI/UHeLS8Dq3wI/AAAAAAAABVw/4hq5it4Mfx8/s1600/IMG_0492.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://2.bp.blogspot.com/-Qet63chsgMI/UHeLS8Dq3wI/AAAAAAAABVw/4hq5it4Mfx8/s320/IMG_0492.JPG" width="240" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://3.bp.blogspot.com/-NPutotiB3uQ/UHeLk6oZ5bI/AAAAAAAABV4/VX7IbFKMdVo/s1600/IMG_0505.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://3.bp.blogspot.com/-NPutotiB3uQ/UHeLk6oZ5bI/AAAAAAAABV4/VX7IbFKMdVo/s320/IMG_0505.JPG" width="240" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://3.bp.blogspot.com/-599W7IpBITg/UHeL7W1uTQI/AAAAAAAABWA/Aj1NMsx3FTY/s1600/IMG_0529.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://3.bp.blogspot.com/-599W7IpBITg/UHeL7W1uTQI/AAAAAAAABWA/Aj1NMsx3FTY/s320/IMG_0529.JPG" width="240" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-SMtcb3SCN5A/UHeMI3F_-EI/AAAAAAAABWM/E1IUFty2KMI/s1600/IMG_0530.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://1.bp.blogspot.com/-SMtcb3SCN5A/UHeMI3F_-EI/AAAAAAAABWM/E1IUFty2KMI/s320/IMG_0530.JPG" width="240" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://2.bp.blogspot.com/-VeiTh_AqrfE/UHeMWkN8D0I/AAAAAAAABWU/614g8TCBCtA/s1600/IMG_0531.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://2.bp.blogspot.com/-VeiTh_AqrfE/UHeMWkN8D0I/AAAAAAAABWU/614g8TCBCtA/s320/IMG_0531.JPG" width="240" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-qZREjR91w2A/UHeMdVk16WI/AAAAAAAABWc/edjjPzE__Hg/s1600/Picture+019.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://1.bp.blogspot.com/-qZREjR91w2A/UHeMdVk16WI/AAAAAAAABWc/edjjPzE__Hg/s320/Picture+019.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://4.bp.blogspot.com/-iOfp2Qzfd9E/UHeMjPt1i3I/AAAAAAAABWk/yO67dPTvWYk/s1600/Picture+020.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://4.bp.blogspot.com/-iOfp2Qzfd9E/UHeMjPt1i3I/AAAAAAAABWk/yO67dPTvWYk/s320/Picture+020.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://3.bp.blogspot.com/-h6habHL0TVg/UHeMr6Fzz3I/AAAAAAAABWs/6aqRD0GPFM0/s1600/Picture+021.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://3.bp.blogspot.com/-h6habHL0TVg/UHeMr6Fzz3I/AAAAAAAABWs/6aqRD0GPFM0/s320/Picture+021.jpg" width="240" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://2.bp.blogspot.com/-dvbV6VvwHdU/UHeMyXHE0tI/AAAAAAAABW0/ypWflJKdJIM/s1600/Picture+022.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://2.bp.blogspot.com/-dvbV6VvwHdU/UHeMyXHE0tI/AAAAAAAABW0/ypWflJKdJIM/s320/Picture+022.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://4.bp.blogspot.com/-wp8QDd69clg/UHeM7VF6MII/AAAAAAAABXA/LJm46Rg-DRg/s1600/Picture+025.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://4.bp.blogspot.com/-wp8QDd69clg/UHeM7VF6MII/AAAAAAAABXA/LJm46Rg-DRg/s320/Picture+025.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://2.bp.blogspot.com/-w6Jz3ReCxZc/UHeNDjyw4SI/AAAAAAAABXI/rNdKc-9kDpw/s1600/Picture+029.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://2.bp.blogspot.com/-w6Jz3ReCxZc/UHeNDjyw4SI/AAAAAAAABXI/rNdKc-9kDpw/s320/Picture+029.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-fIDnxzoFc2I/UHeNMoIl6FI/AAAAAAAABXQ/4s7dErGjdC0/s1600/Picture+034.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://1.bp.blogspot.com/-fIDnxzoFc2I/UHeNMoIl6FI/AAAAAAAABXQ/4s7dErGjdC0/s320/Picture+034.jpg" width="240" /></a></div>
<br />PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-32191596731695062132012-08-14T16:17:00.002+07:002012-08-14T16:17:42.550+07:00Bất chợtKhông hề có trong dự định là năm nay sẽ ra biển, kể cả là đã nhất định từ chối sự chèo kéo, nhưng một sự vô tình đến không ngờ lại làm mình có mặt ở biển, lại là có mặt cùng 2 thành viên đã có ở đó trước mình.<br />
<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-Zu9uWX6RB1A/UCoQb0qkrxI/AAAAAAAABTs/EzXaplKeo_Y/s1600/DSC05380.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="http://1.bp.blogspot.com/-Zu9uWX6RB1A/UCoQb0qkrxI/AAAAAAAABTs/EzXaplKeo_Y/s320/DSC05380.JPG" width="240" /></a></div>
<br />
Chụp được tấm ảnh này là quý giá lắm, vì chẳng mấy khi chàng ấy chịu tạo dáng trước ống kính để bố mẹ chụp ảnh cả.<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-aRevEjcEiec/UCoRkvHUZNI/AAAAAAAABT0/hFuzk3ULvL8/s1600/DSC05401.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://1.bp.blogspot.com/-aRevEjcEiec/UCoRkvHUZNI/AAAAAAAABT0/hFuzk3ULvL8/s320/DSC05401.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
Mẹ và chàng ấy có khá nhiều ảnh biển nhưng toàn kiểu "mẹ đồ tắm, con đồ trên bờ" ngồi cạnh nhau thôi, hôm ấy chàng lại có vẻ dễ tính thế cơ chứ.<br />
<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-GfD5bE4PohY/UCoPnsAWBiI/AAAAAAAABTg/D-fXalG7U8M/s1600/DSC05353.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://1.bp.blogspot.com/-GfD5bE4PohY/UCoPnsAWBiI/AAAAAAAABTg/D-fXalG7U8M/s320/DSC05353.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
Chàng ta tự chụp bóng mình trên bờ biển, chẳng hiểu sao trái tim lại bị chia đôi thế kia, hic hic...<br />
<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://2.bp.blogspot.com/-GH6sVDacIn0/UCoTWfNqyEI/AAAAAAAABT8/JD_LqV5Mu8U/s1600/DSC05413.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://2.bp.blogspot.com/-GH6sVDacIn0/UCoTWfNqyEI/AAAAAAAABT8/JD_LqV5Mu8U/s320/DSC05413.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://1.bp.blogspot.com/-2JgduKRm4nQ/UCoU6UTWc2I/AAAAAAAABUE/P-8So8aXUiE/s1600/DSC05455.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://1.bp.blogspot.com/-2JgduKRm4nQ/UCoU6UTWc2I/AAAAAAAABUE/P-8So8aXUiE/s320/DSC05455.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://3.bp.blogspot.com/-2D_8CCUElU8/UCoWDud1AjI/AAAAAAAABUM/rDXtbs1lORg/s1600/DSC05464.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="http://3.bp.blogspot.com/-2D_8CCUElU8/UCoWDud1AjI/AAAAAAAABUM/rDXtbs1lORg/s320/DSC05464.JPG" width="320" /></a></div>
<br />
Mình vốn thích biển vắng thế này, hay tại từ khi còn mười mấy tuổi đã bị nhồi vào đầu câu thơ của Nguyễn Bính, "đừng tắm chiều nay biển lắm người" ?<br />
<br />
<br />
<br />PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-89747238308713898562012-08-03T09:42:00.000+07:002012-08-03T09:51:40.482+07:00Những con sốMình đọc được một cách tính số thế này : Cộng các chữ số của ngày tháng năm sinh vào với nhau, cộng cho đến khi chỉ là số có 1 chữ số, thì số ấy được gọi là số mệnh của người ứng với ngày tháng năm sinh ấy. Chẳng hạn, một người sinh ngày 01/01/1971 sẽ có số mệnh là : 0+1+0+1+1+9+7+1 = 20 = 2+0 = 2.<br />
<br />
Theo cách tính như vậy thì số mệnh của mình là 7.<br />
<br />
Cách đây vài năm, khi đang dùng số đtdd cũ (không đẹp lắm mà cũng chả có gì liên quan đến mình), mình tìm được số đtdd mới, khá đẹp, mà lại có tổng các chữ số (đến cuối cùng) là 7. Thế là đổi luôn, sang số mới.<br />
<br />
Cách đây 1 ngày, vô tình mình lại có số biển đăng kí xe máy, tính tổng đến cuối cùng cũng là 7, hic hic, thấy vui vui (mà biển lại khá đẹp nữa chứ), cảm ơn anh công an. Thề có trời đất, mình chả bao giờ phải đi đăng kí xe cả, đến lúc thấy anh công an ghi sổ bảo mình sang lấy biển đi, mình mới biết anh ta đã chọn cho mình một con số rồi. Vội vàng kêu, anh chọn cho em số đẹp đẹp một tý, anh ấy bảo, số 59 đuôi là số đẹp đấy em ạ, em có bàn tay rất đẹp và hợp với con số này, hôm nào đến lấy hồ sơ anh sẽ xem cụ thể cho nhé ! Hi hi, mình sít lăn quay ra đất, vì từ bé đến nhớn mình vẫn mơ ước một bàn tay búp măng, hay ít ra cũng thanh mảnh gì đó, còn tay mình thì... xấu tệ !<br />
<br />
Đang nghĩ có lẽ nên nhờ thằng con đi lấy hồ sơ hộ, không biết có được không. Hôm qua ỉ cho Nó vụ đi nộp thuế và đăng kí xe mà không được (đấy, ở HN khổ thế, chứ ở tỉnh mình ấy à, biết nhau cả, chả bao giờ mình phải đi làm mấy vụ thế này!).<br />
<br />
Hi vọng khi bắt đầu sở hữu thêm một số đẹp và hợp với mình thế này, mình sẽ gặp điều gì may mắn !PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-1028224184832740162012-07-09T14:03:00.000+07:002012-07-09T14:03:21.697+07:00Lại vào viện3g chiều thứ 6, Nó gọi, mẹ ơi, về đánh cảm cho con với, con sốt.<br />
Về đến nhà, mẹ thấy lo lo, bố đi công tác, nhỡ đêm con sốt cao thì sao, thôi không đánh cảm con ạ, để mẹ đưa sang viện E truyền, đỡ sốt.<br />
Sau khi truyền 2 chai nước, 1 chai giảm sốt, 7g30 hai mẹ con về đến nhà. Nó chỉ ăn được 3 thìa cháo, rồi nôn hết. Kể từ đó đến 2g đêm, nôn 4 - 5 lần, chả có gì trong bụng, nôn ra mật ! Trời ạ, giờ cứ nghĩ đến cái thứ nước lờ lờ vàng đó là mẹ sợ.<br />
Sáng thứ 7, hai mẹ con lại vào viện, lại truyền. Lại 1 chai hạ sốt và 3 chai nước. Nó không sốt cao, từ sáng đến 4g chiều chỉ nôn 2 lần (chắc tại trong bụng chả có gì mà nôn), BS lại cho 2 mẹ con về.<br />
Vẫn không thể ăn được gì, con cứ ăn vào lại nôn, sợ và mệt nên chả chịu ăn. Song đến 9g tối tự nhiên đau đầu dữ dội, Nó ôm đầu lăn lóc, mẹ sợ quá, lại đưa luôn vào viện.<br />
Lần này, BS trực cấp cứu cho thẳng vào khoa truyền nhiễm, sau một hồi thuốc men cấp tập, Nó bớt đau và thiu thiu ngủ.<br />
3g sáng, lại những cơn đau đầu cấp tập, nôn (chả có gì để nôn, toàn ra tý mật). BS bảo, có lẽ cháu bị viêm màng não chị ạ. Mẹ lo quá, Nó toàn ốm vào lúc bố đi vắng !<br />
Đến 8g30, BS quyết định chọc tủy sống để xét nghiệm, đồng thời sau khi chọc tủy cũng sẽ đỡ đau đầu. Chưa lần nào mẹ biết vụ chọc tủy này nên cũng sợ sợ xong BS không cho vào phòng, đứng ngoài chờ. Rồi cũng xong, cô y tá ra bảo, may nhé, nước trong, có nghĩa là không phải viêm màng não mủ, virud thôi. Sau đó, Nó phải nằm bất động vài tiếng đồng hồ. BS cho đơn thuốc, dặn mẹ mua và dùng ngay. Tạm ổn ổn một chút, BS trực đêm đó ra về. <br />
Ngay sau đó, BS trực ngày chủ nhật tới, xem xét một hồi, rồi lại gọi mẹ ra, lại cho đơn thuốc, dặn đi mua ngay tại nhà thuốc đã ghi trong đơn, cho dùng ngay. (Thú thật, ghét nhất BV E chi tiết này, điều trị bệnh nhân gì mà chả có phác đồ, mỗi BS cho 1 đơn thuốc, cách nhau chưa đầy 1 giờ đồng hồ !). Mẹ đi mua về, may mà nghĩ ngợi vân vi thế nào, lại chưa thấy BS đâu để hỏi lại, chưa cho con dùng.<br />
Chừng 11g, Nó lên cơn đau đầu khủng khiếp, khóc ầm ĩ, đang mẹ khóc con khóc thì chị Hảo và anh Thành tới. Thương Nó quá, khi biết là viêm màng não thì lo lắng về việc điều trị (quả thật từ lúc BS thứ 2 cho đơn, mẹ đã không an tâm, cứ thấy bất an thế nào). Sau vài cú điện thoại tư vấn, mẹ và anh chị quyết định chuyển Nó sang Bạch Mai. Thế là bỏ lại 2 đơn thuốc dở dang mới dùng có 1 ống, Nó nhập vào Khoa Truyền nhiễm BV Bạch Mai. Nằm được trên giường bệnh viện thì bố cũng vừa về tới, mẹ thấy bớt lo đi hẳn.<br />
Đúng là viện rất đông, đúng là quá tải, nhưng thú thật, thà chịu sự đông đúc quá tải để được điều trị theo một phác đồ thống nhất, và nhất là yên tâm không bị cảnh tý tý lại chạy đi mua thuốc theo đơn của BS. Ở Bạch Mai, mọi thứ thuốc BS kê đều được dùng luôn tại chỗ, có bảo hiểm hay không đều thế. Người nhà bệnh nhân chỉ còn việc trông nom truyền dịch, uống thuốc, lấy cơm cháo cho bệnh nhân...<br />
Mấy BS bên viện E nói, cháu chớm viêm màng não mủ, nặng đấy, nằm điều trị nhanh nhất là 10 ngày đến 2 tuần, thậm chí 3 tuần đấy chị nhé. Mẹ đã lo lo, nghĩ xem nếu con nằm viện 2 - 3 tuần thì sắp xếp công việc nhà thế nào. Sang Bạch Mai, mấy BS bảo bệnh này thường nằm lâu, nhưng cháu nhẹ thế này chắc nhanh thôi, mẹ đỡ lo hẳn. Từ chiều chủ nhật, Nó được điều trị tích cực tại phòng cấp cứu, sáng thứ 2 đã chuyển lên phòng điều trị, từ đó bắt đầu ăn được ít cháo, đã không đau đầu nữa. Sáng thứ 3, BS chọc tủy sống để xét nghiệm lại. Nó bảo, mẹ ơi, hình như họ không tiêm thuốc tê đâu, chỉ bôi ngoài tý thôi, bên viện E có tiêm mũi thuốc tê nên đỡ đau hơn mẹ ạ. <br />
Sáng thứ 4, BS bảo mẹ, cháu đã hồi phục, thực ra có thể cho về, nhưng nếu yên tâm thì nên để cháu điều trị đến cuối tuần, cho hết liều kháng sinh, tốt hơn, không sợ di chứng gì chị ạ. Mẹ mừng quá, đúng là Nó hồi phục rất nhanh, ăn uống được và tỉnh táo, mẹ bảo bố, bố cũng nhất trí với BS, thứ 6 ra viện. Ngày thứ 5 và thứ 6 trôi qua trong viện hình như thật nhanh.<br />
4g chiều thứ 6, bố mẹ và Nó về đến nhà, nhưng quả thật, đến lúc đó mẹ mới thấy mệt rũ cả người, ngủ luôn được một giấc ngắn.<br />
<br />
Có chuyện này ban đầu mẹ giấu Nó, mãi sau mới kể lại. Chuyện là từ hôm thứ 3, tự nhiên Nó bị nấc. Đủ các kiểu mẹo, rồi uống nước, nhịn thở... không sao khỏi được. Đến tận chiều tối thứ 4 vẫn chưa khỏi. Bố mẹ lo lắng, hỏi BS xem liệu có phải do chọc tủy sống có vấn đề (chả là Nó kêu đau hơn lần trước) mà gây nấc hay không, BS khẳng định là không phải. Khoảng gần 10g tối, Nó nấc mạnh, to hơn, liên tục hơn. Mẹ lo quá, chạy ra hành lang thầm thì gọi điện nhờ ông nội thắp hương Bà nội, để Bà phù hộ cho khỏi nấc. Mẹ gọi điện xong, vào phòng được vài phút thì thấy Nó khỏi hẳn. Đến khi ông gọi điện thông báo đã thắp hương bàn thờ Bà, và cả bàn thờ tổ tiên nữa, thì mẹ vội vàng, ông à, cháu ổn rồi ạ. Ông giật mình, nhanh thế à, thiêng thế...<br />
<br />
<br />
<br />
<br />PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com6tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-78698210532425249972012-06-11T16:22:00.012+07:002012-06-11T16:39:33.485+07:00Ảnh mới<a href="http://4.bp.blogspot.com/-B3z41CB-BXA/T9W7XKcwpJI/AAAAAAAABTU/LkDuVqu5J6g/s1600/IMG_0895.jpg"><img style="display:block; margin:0px auto 10px; text-align:center;cursor:pointer; cursor:hand;width: 190px; height: 320px;" src="http://4.bp.blogspot.com/-B3z41CB-BXA/T9W7XKcwpJI/AAAAAAAABTU/LkDuVqu5J6g/s320/IMG_0895.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5752710105652044946" border="0" /></a><br /><a href="http://2.bp.blogspot.com/-2CMg3Yge6jk/T9W6_-r3_6I/AAAAAAAABTI/b4qs__MZj5k/s1600/IMG_0896.jpg"><img style="display:block; margin:0px auto 10px; text-align:center;cursor:pointer; cursor:hand;width: 188px; height: 320px;" src="http://2.bp.blogspot.com/-2CMg3Yge6jk/T9W6_-r3_6I/AAAAAAAABTI/b4qs__MZj5k/s320/IMG_0896.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5752709707357224866" border="0" /></a><br /><a href="http://2.bp.blogspot.com/-OA3mjwD4Zus/T9W6mQ09QgI/AAAAAAAABS8/WdEaEeWty-s/s1600/IMG_0909.jpg"><img style="display:block; margin:0px auto 10px; text-align:center;cursor:pointer; cursor:hand;width: 320px; height: 256px;" src="http://2.bp.blogspot.com/-OA3mjwD4Zus/T9W6mQ09QgI/AAAAAAAABS8/WdEaEeWty-s/s320/IMG_0909.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5752709265550557698" border="0" /></a><br /><a href="http://3.bp.blogspot.com/-9rrNNy7n7F4/T9W6QTMOThI/AAAAAAAABSw/2LhCfLKnsKI/s1600/IMG_0911.jpg"><img style="display:block; margin:0px auto 10px; text-align:center;cursor:pointer; cursor:hand;width: 184px; height: 320px;" src="http://3.bp.blogspot.com/-9rrNNy7n7F4/T9W6QTMOThI/AAAAAAAABSw/2LhCfLKnsKI/s320/IMG_0911.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5752708888227892754" border="0" /></a><br /><a href="http://2.bp.blogspot.com/-3fUhbBTaFsc/T9W5-9tfwWI/AAAAAAAABSk/xeVbphDdRZA/s1600/IMG_0916.jpg"><img style="display:block; margin:0px auto 10px; text-align:center;cursor:pointer; cursor:hand;width: 173px; height: 320px;" src="http://2.bp.blogspot.com/-3fUhbBTaFsc/T9W5-9tfwWI/AAAAAAAABSk/xeVbphDdRZA/s320/IMG_0916.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5752708590404092258" border="0" /></a><br /><a href="http://1.bp.blogspot.com/-VcLsMGWrr64/T9W5r0XmNPI/AAAAAAAABSY/v9Ib-LlyjcQ/s1600/IMG_0918.jpg"><img style="display:block; margin:0px auto 10px; text-align:center;cursor:pointer; cursor:hand;width: 200px; height: 320px;" src="http://1.bp.blogspot.com/-VcLsMGWrr64/T9W5r0XmNPI/AAAAAAAABSY/v9Ib-LlyjcQ/s320/IMG_0918.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5752708261478806770" border="0" /></a><br /><a href="http://4.bp.blogspot.com/-zDXW7Auhh5c/T9W5dXgjOfI/AAAAAAAABSM/gdvmUaZDWM4/s1600/IMG_0919.jpg"><img style="display:block; margin:0px auto 10px; text-align:center;cursor:pointer; cursor:hand;width: 190px; height: 320px;" src="http://4.bp.blogspot.com/-zDXW7Auhh5c/T9W5dXgjOfI/AAAAAAAABSM/gdvmUaZDWM4/s320/IMG_0919.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5752708013213563378" border="0" /></a><br /><a href="http://4.bp.blogspot.com/-RcaRaInfgtk/T9W5RgIGNjI/AAAAAAAABSA/GnsV6uEVx4g/s1600/IMG_0872.jpg"><img style="display:block; margin:0px auto 10px; text-align:center;cursor:pointer; cursor:hand;width: 320px; height: 240px;" src="http://4.bp.blogspot.com/-RcaRaInfgtk/T9W5RgIGNjI/AAAAAAAABSA/GnsV6uEVx4g/s320/IMG_0872.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5752707809368487474" border="0" /></a><br /><a href="http://3.bp.blogspot.com/-BJFkeJOqxbY/T9W5B788MUI/AAAAAAAABR0/IKhD0ZhzURw/s1600/IMG_0871.jpg"><img style="display:block; margin:0px auto 10px; text-align:center;cursor:pointer; cursor:hand;width: 320px; height: 230px;" src="http://3.bp.blogspot.com/-BJFkeJOqxbY/T9W5B788MUI/AAAAAAAABR0/IKhD0ZhzURw/s320/IMG_0871.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5752707541959979330" border="0" /></a><br />Nhanh thật, mới ngày nào mình lơ ngơ vào cơ quan, rồi lễ kỉ niệm 45 năm, 50 năm... Quay đi quay lại, hôm nay đã lại chụp ảnh làm Kỉ yếu 55 năm. Chả trách mình già đi. Chớp mắt đã 10 năm. Hình như 10 năm qua mình chả làm được gì ngoài mấy việc vớ vẩn. Cũng thấy nao nao thế nào.PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com7tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-50389258313168529302012-05-14T07:40:00.003+07:002012-05-14T07:48:43.674+07:00Thầy<a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://3.bp.blogspot.com/-BIl8-BQFRt4/T7BWVNpIpZI/AAAAAAAABRk/zvqM4d-5jrE/s1600/IMG_0595.JPG"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 180px;" src="http://3.bp.blogspot.com/-BIl8-BQFRt4/T7BWVNpIpZI/AAAAAAAABRk/zvqM4d-5jrE/s320/IMG_0595.JPG" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5742184447336818066" border="0" /></a><br /><br />Dù cho Thầy có đi xa<br />Trong lòng con, Thầy luôn là Người Cha !PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-45651105787634428512012-05-07T16:31:00.004+07:002012-05-07T16:48:38.530+07:003 nămMấy hôm trước, Nó bảo, mẹ vào FB đi, để chúc mừng, 3 năm.<br />Oái, thế ra iu nhau được 3 năm rồi cơ á, kinh nhỉ ?<br /><br />Hôm nay chat với HQS, buồn cười nhất đoạn HQS kể chuyện Nó gửi tặng hoa hồng, hôm 3.5 họ mang đến tận phòng... mình buông 1 câu "Yêu nhau nhỉ ?", HQS bảo "Vâng ạ", hi hi hi, mẹ buồn cười quá cơ, đúng là bọn trẻ con yêu nhau.<br /><br /><a href="http://3.bp.blogspot.com/-YWoTczQkV-E/T6eXqj7_oZI/AAAAAAAABRU/Ovty48QhJBI/s1600/_MG_4190.JPG"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 214px; height: 320px;" src="http://3.bp.blogspot.com/-YWoTczQkV-E/T6eXqj7_oZI/AAAAAAAABRU/Ovty48QhJBI/s320/_MG_4190.JPG" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5739723007564161426" border="0" /></a>Ảnh này là bạn HQS ôm bình hồng bạn G gửi tặng, bánh gato là cô bạn thân bên đó mua đến chúc mừng. Hic hic, mẹ nhớ đến kỉ niệm cũ hồi 1 năm, 2 bạn ấy mua bánh và chỉ muốn 2 bạn ăn thôi (để thể hiện điều gì đó trong tình iu bọ xít thì không ai biết!), nhưng hôm ấy bạn G bị đau chân, thuốc thang sao đó mà kiêng ăn trứng, thế là mình HQS không tải nổi phải nhờ bố mẹ và bà ăn giúp, nên mẹ hỏi : Thế một mình H ăn hết cái bánh à, H trả lời tỉnh queo, không ạ, cháu ăn cùng các bạn.<br /><br />Bạn HQS này giỏi ra phết, mới sang năm đầu mà đi thi cũng được giải Miss ở Khoa, (chắc tại chân hơi ngắn, chứ nếu không khéo phải được giải của trường ấy nhỉ?), rồi Olympic Tiếng Nga cũng được những 3 giải, trong đó có giải đọc thơ tự nhiên gì đó. Nghe thế bố bảo, chết cha, nữa con dâu lại giỏi hơn mẹ chồng à, mẹ thản nhiên, ừ thì tất nhiên giỏi mới tuyển làm con dâu chứ, kha kha.......<br /><br />Chết thật, chả mấy nỗi nữa mà mình lên chức mẹ chồng thật rồi ư?PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-45991939484188839062012-04-18T15:49:00.004+07:002012-04-18T16:06:46.233+07:00Tháng TưChắc chẳng ai sống ở Hà Nội mà không một lần ngẩn ngơ trước những bông loa kèn thơm rung rinh, ít nhất cũng lườm liếc cái vào xe hoa cạnh đường đủ màu sắc nhưng kiểu gì tháng tư cũng có loa kèn trong đó.<br />Nhớ năm nao mua loa kèn gói ghém gửi xe ô tô lên miền núi cho bạn bè.<br />Nhớ mỗi năm cứ tháng tư qua vắng bóng hoa là điểm lại xem mình kịp cắm được mấy lần loa kèn ấy nhỉ.<br />Còn năm nay, nhà mình vắng bóng hoa nói chung chứ chả riêng em kèn (mặc dù vừa nghe mót được vụ nhỏ giọt dầu rửa bát vào nước cắm hoa). Lên Thiên Trù gặp chậu loa kèn thật lớn, thấy hình như thơm hơn trên đường Hà Nội. Mang về đây.<br /><br /><a href="http://3.bp.blogspot.com/-O_2y5J3oing/T46ByOIm87I/AAAAAAAABRI/VqWlCOudOJc/s1600/IMG_0399.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://3.bp.blogspot.com/-O_2y5J3oing/T46ByOIm87I/AAAAAAAABRI/VqWlCOudOJc/s320/IMG_0399.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5732662075476865970" border="0" /></a>PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-37792702427998928422012-03-06T14:30:00.001+07:002012-03-06T15:08:39.677+07:00HạnChiều thứ sáu, 2/3, Nó đang đi từ Đê La Thành sang Kim Liên mới thì bị một con bé phóng rất nhanh từ bên kia đường quặt sang đâm sầm vào, cả hai đứa lăn ra đường. Nó dậy, thấy mình không sao, dựng hai xe lên và hỏi chị có sao không, xe có sao không để em sửa cho... Con bé kia chân hơi tập tễnh, bảo Nó chờ người nhà ra đã. Thằng bồ nó ra, chẳng hỏi han gì, đấm liền cho Nó 2 quả vào mặt. Nó choáng, nằm lăn ra đường. Người qua đường đưa Nó vào Bạch Mai và gọi Bố Mẹ. Bố Mẹ vào đến nơi vừa kịp đưa Nó đi chụp CT, Xquang, siêu âm. Một quả đấm vào má trái làm vỡ thành trước xoang hàm. Quả đấm vào mắt phải làm tím bầm, tụ máu và tổn thương mắt.<br />Xương vỡ thì Mẹ mời được ông lang ở Bắc Cạn xuống đắp thuốc lá. Phải nói là thuốc rất hiệu nghiệm. Trước khi đắp thuốc Nó chả cho ai sờ vào mặt, khi ông lang ấn ngón tay vào chỗ vỡ Nó kêu đau ầm ĩ. Thế rồi, sau hơn 3 tiếng đồng hồ đắp thuốc, Nó đã đỡ hẳn. Lúc trước Mẹ bón cháo, phải miếng cà rốt nghiền chưa kĩ Nó cũng bảo miếng cà rốt to, vì đau ngại nhai mà. Đắp thuốc xong, Bố bắt ăn thử cái xúc xích thì thấy Nó đã há miệng được to, nhai được rồi. Theo như ông lang nói thì thuốc đã kéo xương cho liền lại, nhưng chưa cứng ngay được, mà đợi vài ngày sau sẽ ổn hẳn, trong thời gian ấy chịu khó kiêng ăn tanh, tóm lại chỉ nên ăn thịt bò và thịt lợn.<br />Mắt phải đang bị tổn thương, Nó bảo khó chịu nhất là hai mắt không nhìn được cùng một điểm, vì con ngươi di chuyển đang đau mà. Thôi đành phải chịu khó tra thuốc, uống thuốc và nằm nghỉ dưỡng chứ làm sao bây giờ được.<br /><br />Sau vài hôm hoảng hồn, hôm nay Nó đã đỡ đỡ. Mẹ hỏi, sao lúc dựng xe dậy thấy không sao cả con không đi học đi mà còn ở đó làm gì ? Nó bảo, chị ấy bảo đợi người nhà chị ấy ra đã, con nghĩ ngồi cùng chị ấy một tý, vì hình như chân hơi tập tễnh, ai ngờ người ta đánh mình. Làm ơn mắc oán, mình thương người ta mà sao người ta chả thương mình.<br /><br />Thế đấy con ơi, cuộc sống không phải khi nào mình đúng thì cũng ổn hết đâu. Nhưng thôi con ạ, lại có người khác tốt với mình. Trong lúc mơ màng con biết là có ai đó trong đám đông rút ra 200 ngàn, đưa cho 2 anh thanh niên đi taxi đưa con vào viện. Bố Mẹ đã kịp hỏi tên và giữ được số điện thoại của anh ấy. Khi con khỏe hẳn, Mẹ sẽ gọi điện mời các anh ấy đến nhà mình ăn cơm. Nhưng còn ai đó tốt bụng đã đưa tiền kia thì làm sao Mẹ tìm được bây giờ. Xin được chia sẻ lời cám ơn con người tốt bụng ấy đã giúp đỡ con khi gặp nạn.<br /><br /><span style="font-style: italic;">Chuyện biết sau khi ở đồn công an về :</span> Cái thằng đấm con ấy, nó cũng sẽ chẳng ra gì. Bố mẹ mất sớm, 4 anh em ở ngôi nhà 26m2, nó đã từng có 1 tiền án về tội trộm cắp gì đó, vợ nó đang có bầu đứa thứ 2. Cái con bé gọi nó đến ấy lại là bồ của nó, cũng đang có bầu ! Tối hôm ấy ở đồn công an Nam Đồng, anh nó đến chửi nó một chặp, vợ nó xâu xé bồ nó một chặp... Chính vì gia cảnh nó thế, nên khi vợ và chị gái nó xúm lại xin Bố tha cho nó, đừng làm khó dễ nữa, vợ nó xin đền bù một chút tiền thuốc men, nên Bố cũng đồng ý. Bố cầm 5 tr, cho anh công an 500K, cho lại nó 500K (và bảo, mang về cho con mày, tao cho con mày, chứ cả như mày thì tao không cho đâu). Thằng ấy cám ơn rối rít và bảo, cháu chả thấy ai tốt như chú ! Hôm sau Bố đi lấy xe, lại cho anh công an giữ xe 300K, anh ấy bảo, phải anh chứ em á, không bao giờ em cầm 5 tr đâu nhé, ko đủ tiền thuốc lấy làm gì ! Ừ, nhưng thôi em ạ...<br /><br /><span style="font-style: italic;">Còn chuyện này nữa Mẹ không biết có nên kể cho con ?</span> Tối hôm trước, thấy 2 công an đến tận bệnh viện nói với Bố, thằng này nó đã có 1 tiền án rồi anh chị ạ, nếu anh chị giải quyết tình cảm cho nó thì nó đỡ, chứ nếu làm hồ sơ đưa nó ra pháp luật, khéo nó tù vài tháng như chơi ! Thấy thế, sáng sau khi Bố đi Mẹ dặn, thôi, cũng là cái hạn của nhà mình anh ạ, giải quyết thế nào thì giải quyết, chứ o ép nó quá, chuốc thêm thù oán, mà mình thì chả hết hạn đâu. Giải quyết xong, trước khi về, Bố hỏi, thế công an lấy của mày bao nhiêu ? 2 tr chú ạ ! Ồ, hóa ra chỉ công an ở giữa là ... có lợi ! Bố bảo với Mẹ, anh buồn mãi khi đi từ đồn công an về !PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com9tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-5478758582158335232012-03-01T14:22:00.002+07:002012-03-01T14:39:16.003+07:00...<a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://1.bp.blogspot.com/-Umt5zjMEnx8/T08kA9bwTqI/AAAAAAAABQ8/ivNchh_pmSM/s1600/2012-01-07%2B11.51.01.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://1.bp.blogspot.com/-Umt5zjMEnx8/T08kA9bwTqI/AAAAAAAABQ8/ivNchh_pmSM/s320/2012-01-07%2B11.51.01.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5714826051066023586" border="0" /></a><br />Tấm ảnh này được chụp ở quán Lẩu Cháo cách đây khoảng 2 tháng, quả tình mình mới thấy ở mỗi Thái Nguyên có món Lẩu này. Hôm ấy, có bạn mình dưới HN lên thăm mẹ, cả nhà kéo nhau ra Lẩu Cháo, mẹ bảo, uh, đi ăn món này mẹ thấy ăn được (chả là răng mẹ không tốt, đi ăn ngoài là rất ngại). Mình không nói gì nhưng trong bụng nhủ, không biết mình có đưa mẹ ra đây được lần nào nữa không.<br />Cách đây 3 tháng, mình chẳng muốn nghĩ gì nữa khi nghe tin về bệnh của mẹ. Lạy Trời Phật, đến giờ cũng chưa biết ra sao, nhưng mẹ vẫn "chung sống hòa bình" với bệnh trọng trong sự hồi hộp nín thở của cả nhà.<br />Khoảng 3 tuần nữa, khi uống hòm hòm số thuốc đã lấy về, sẽ đưa mẹ đi khám lại xem thế nào. Dấu hiệu tốt đẹp là bụng mẹ đã mềm lại, không còn căng cứng, gõ bung bung vì nước dịch nữa... Ơn Trời !PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-600134566087675572012-02-06T12:58:00.015+07:002012-02-06T13:09:13.082+07:00LỘC<a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://1.bp.blogspot.com/-QeOYIHlmYMY/Ty9ublXtTvI/AAAAAAAABQw/31Qw8sdPnBE/s1600/2012-02-03%2B12.28.00.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://1.bp.blogspot.com/-QeOYIHlmYMY/Ty9ublXtTvI/AAAAAAAABQw/31Qw8sdPnBE/s320/2012-02-03%2B12.28.00.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5705900673068781298" border="0" /></a><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://2.bp.blogspot.com/-MRWx6thVlWg/Ty9uWKZwlvI/AAAAAAAABQk/JLl5bDYxESo/s1600/2012-02-03%2B11.06.54.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 240px; height: 320px;" src="http://2.bp.blogspot.com/-MRWx6thVlWg/Ty9uWKZwlvI/AAAAAAAABQk/JLl5bDYxESo/s320/2012-02-03%2B11.06.54.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5705900579930281714" border="0" /></a><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://4.bp.blogspot.com/-1uSiHTQZNvI/Ty9uF58fOUI/AAAAAAAABQY/Uh_c3xRqRAo/s1600/2012-02-03%2B11.06.10.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://4.bp.blogspot.com/-1uSiHTQZNvI/Ty9uF58fOUI/AAAAAAAABQY/Uh_c3xRqRAo/s320/2012-02-03%2B11.06.10.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5705900300634634562" border="0" /></a><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://3.bp.blogspot.com/-2pinWb9tsZc/Ty9t-DYFBWI/AAAAAAAABQM/t4yDyqVhv5Y/s1600/2012-02-03%2B11.05.15.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://3.bp.blogspot.com/-2pinWb9tsZc/Ty9t-DYFBWI/AAAAAAAABQM/t4yDyqVhv5Y/s320/2012-02-03%2B11.05.15.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5705900165727323490" border="0" /></a><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://1.bp.blogspot.com/-XsXXXuCKZTw/Ty9tvrOlTrI/AAAAAAAABQA/l05BBtuwEb4/s1600/2012-02-03%2B11.04.45.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 240px; height: 320px;" src="http://1.bp.blogspot.com/-XsXXXuCKZTw/Ty9tvrOlTrI/AAAAAAAABQA/l05BBtuwEb4/s320/2012-02-03%2B11.04.45.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5705899918726876850" border="0" /></a><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://3.bp.blogspot.com/-Dp5_PjgKldk/Ty9toSxMsaI/AAAAAAAABP0/NHw1u3zJmgs/s1600/2012-02-03%2B11.03.24.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 240px; height: 320px;" src="http://3.bp.blogspot.com/-Dp5_PjgKldk/Ty9toSxMsaI/AAAAAAAABP0/NHw1u3zJmgs/s320/2012-02-03%2B11.03.24.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5705899791902093730" border="0" /></a><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://4.bp.blogspot.com/-wJ8SxE_zBcI/Ty9tYd7FvfI/AAAAAAAABPo/LDQUxYkQW_I/s1600/2012-02-03%2B10.58.53.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 240px; height: 320px;" src="http://4.bp.blogspot.com/-wJ8SxE_zBcI/Ty9tYd7FvfI/AAAAAAAABPo/LDQUxYkQW_I/s320/2012-02-03%2B10.58.53.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5705899520018464242" border="0" /></a><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://4.bp.blogspot.com/-Ftszk2dRcLc/Ty9tMsWoGTI/AAAAAAAABPc/0QyKByhWhG4/s1600/2012-02-03%2B10.58.06.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 240px; height: 320px;" src="http://4.bp.blogspot.com/-Ftszk2dRcLc/Ty9tMsWoGTI/AAAAAAAABPc/0QyKByhWhG4/s320/2012-02-03%2B10.58.06.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5705899317733628210" border="0" /></a><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://3.bp.blogspot.com/-8wZ1nL4bsk0/Ty9tBF3petI/AAAAAAAABPQ/AlLlO7GQ_Ao/s1600/2012-02-03%2B10.52.27.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 240px; height: 320px;" src="http://3.bp.blogspot.com/-8wZ1nL4bsk0/Ty9tBF3petI/AAAAAAAABPQ/AlLlO7GQ_Ao/s320/2012-02-03%2B10.52.27.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5705899118424586962" border="0" /></a><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://3.bp.blogspot.com/-p9ZMXeb8fNo/Ty9s6E4tvmI/AAAAAAAABPE/ud-3harddUQ/s1600/2012-02-03%2B10.52.20.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 240px; height: 320px;" src="http://3.bp.blogspot.com/-p9ZMXeb8fNo/Ty9s6E4tvmI/AAAAAAAABPE/ud-3harddUQ/s320/2012-02-03%2B10.52.20.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5705898997901540962" border="0" /></a><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://1.bp.blogspot.com/-1kXBX7T83Kc/Ty9szsvlP7I/AAAAAAAABO4/TdYfDMBgtMw/s1600/2012-02-03%2B10.52.13.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://1.bp.blogspot.com/-1kXBX7T83Kc/Ty9szsvlP7I/AAAAAAAABO4/TdYfDMBgtMw/s320/2012-02-03%2B10.52.13.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5705898888341569458" border="0" /></a><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://4.bp.blogspot.com/-pwiUD1GGmX0/Ty9sr8KfIII/AAAAAAAABOs/2JPePM2PjMI/s1600/2012-02-03%2B10.52.01.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 240px; height: 320px;" src="http://4.bp.blogspot.com/-pwiUD1GGmX0/Ty9sr8KfIII/AAAAAAAABOs/2JPePM2PjMI/s320/2012-02-03%2B10.52.01.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5705898755041992834" border="0" /></a><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://2.bp.blogspot.com/-aBGJ6CFocNo/Ty9slmqqS3I/AAAAAAAABOg/E4lLE9FaMSM/s1600/2012-02-03%2B10.51.53.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 240px; height: 320px;" src="http://2.bp.blogspot.com/-aBGJ6CFocNo/Ty9slmqqS3I/AAAAAAAABOg/E4lLE9FaMSM/s320/2012-02-03%2B10.51.53.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5705898646192147314" border="0" /></a><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://4.bp.blogspot.com/-wK-kYxs6McQ/Ty9sfi10ZDI/AAAAAAAABOU/c5nRRLXqxOA/s1600/2012-02-03%2B10.46.27.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 240px; height: 320px;" src="http://4.bp.blogspot.com/-wK-kYxs6McQ/Ty9sfi10ZDI/AAAAAAAABOU/c5nRRLXqxOA/s320/2012-02-03%2B10.46.27.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5705898542085989426" border="0" /></a><br />Ước gì mình cũng đầy sức sống như những chồi lộc non này.PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-69510931185948629122012-01-30T11:05:00.012+07:002012-01-30T11:28:36.607+07:00Tết ở Hà GiangĐây là huyện duy nhất của Hà Giang mà mình chưa tới, thế nên tết cứ thích leo 12 km lên đỉnh Tả Mò, tới đây chụp một bức ảnh.<br /><br /><a href="http://1.bp.blogspot.com/-U9JBbPOz2aY/TyYYXTUTkPI/AAAAAAAABMc/dUESumOaKQk/s1600/2012-01-26%2B14.28.56.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 240px; height: 320px;" src="http://1.bp.blogspot.com/-U9JBbPOz2aY/TyYYXTUTkPI/AAAAAAAABMc/dUESumOaKQk/s320/2012-01-26%2B14.28.56.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5703272766712811762" border="0" /></a><br />Bên dưới bàn tay của mình là một ngôi nhà đơn côi. Làm thế nào để nhảy bụp một cái xuống sân nhà bây giờ nhỉ ?<br /><br /><a href="http://3.bp.blogspot.com/-4zpyN43kOsk/TyYZ0cSBscI/AAAAAAAABNY/FNKahC_cSnw/s1600/2012-01-26%2B14.33.15.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 240px; height: 320px;" src="http://3.bp.blogspot.com/-4zpyN43kOsk/TyYZ0cSBscI/AAAAAAAABNY/FNKahC_cSnw/s320/2012-01-26%2B14.33.15.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5703274366847005122" border="0" /></a><a href="http://2.bp.blogspot.com/-ZhHgq6kqkSk/TyYZLH5lUvI/AAAAAAAABMo/ZMUiDgvnDAU/s1600/2012-01-26%2B14.33.15.jpg"><br /></a>Năm nay anh xã bảo còn nhiều thời gian, đi xuống sườn dốc bên kia nhé. Thế là được nướng thịt trâu, may quá. Một nhà người Dao, thịt con trâu để làm nhà, phản thịt nướng ngay cạnh đường, ai đi qua cũng dừng lại hỏi mua. Mình đứng đó cười cười, ko bán đâu, ko bán đâu, mấy chú trên xe khách tưởng mình đã thầu trọn cả phản mang về, chép miệng tiếc rẻ tưởng chậm chân...<br /><br /><a href="http://3.bp.blogspot.com/-2ZQ4ERK_USk/TyYZhM8a08I/AAAAAAAABNM/OoMbJhFlSI4/s1600/2012-01-26%2B14.50.36.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://3.bp.blogspot.com/-2ZQ4ERK_USk/TyYZhM8a08I/AAAAAAAABNM/OoMbJhFlSI4/s320/2012-01-26%2B14.50.36.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5703274036312331202" border="0" /></a><br /><a href="http://1.bp.blogspot.com/-bc5rlbhBbOA/TyYZa2zJCiI/AAAAAAAABNA/WUoGLoob8cM/s1600/2012-01-26%2B14.51.25.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 240px; height: 320px;" src="http://1.bp.blogspot.com/-bc5rlbhBbOA/TyYZa2zJCiI/AAAAAAAABNA/WUoGLoob8cM/s320/2012-01-26%2B14.51.25.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5703273927288621602" border="0" /></a><br /><a href="http://3.bp.blogspot.com/-TT3j_xVBPUw/TyYZTI_2__I/AAAAAAAABM0/iVx-iO4RuPk/s1600/2012-01-26%2B14.52.10.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://3.bp.blogspot.com/-TT3j_xVBPUw/TyYZTI_2__I/AAAAAAAABM0/iVx-iO4RuPk/s320/2012-01-26%2B14.52.10.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5703273794734850034" border="0" /></a><br />Tết của trẻ em thế nào cũng có đống lửa thế này. Đơn giản vì rét, và vì chúng có những thứ bánh có thể nướng luôn được. Mình cũng "mua" được 2 cặp bánh mật của người Dao. Sáng nay định cho vào lò vi sóng...<br /><br /><a href="http://4.bp.blogspot.com/-WSRPJ65hBO0/TyYa8Xi-ShI/AAAAAAAABNk/bJ-OnV8qFPE/s1600/2012-01-26%2B15.22.16.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://4.bp.blogspot.com/-WSRPJ65hBO0/TyYa8Xi-ShI/AAAAAAAABNk/bJ-OnV8qFPE/s320/2012-01-26%2B15.22.16.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5703275602526489106" border="0" /></a><br /><a href="http://1.bp.blogspot.com/-9eK2RJp1X5Q/TyYbTelvtyI/AAAAAAAABNw/rPUxcAT390s/s1600/2012-01-26%2B15.23.53.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://1.bp.blogspot.com/-9eK2RJp1X5Q/TyYbTelvtyI/AAAAAAAABNw/rPUxcAT390s/s320/2012-01-26%2B15.23.53.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5703275999554156322" border="0" /></a><br />Anh này là lãi nhất, kêu, mấy chục năm rồi anh chưa được bắn súng cao su đấy.<br /><br /><a href="http://2.bp.blogspot.com/-RWOoFF8DHB8/TyYbbYuAQBI/AAAAAAAABN8/yUF-6guWN5g/s1600/2012-01-26%2B15.24.57.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://2.bp.blogspot.com/-RWOoFF8DHB8/TyYbbYuAQBI/AAAAAAAABN8/yUF-6guWN5g/s320/2012-01-26%2B15.24.57.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5703276135417135122" border="0" /></a><br />Thảo nào bắn xong mấy phát mặt mũi hớn hở thế ! Khéo mà chỉ rụng mấy cái lá đa !<br /><br /><a href="http://1.bp.blogspot.com/-ai_leAm6cJw/TyYbh2YlE1I/AAAAAAAABOI/etPnoA_yLUQ/s1600/2012-01-26%2B15.25.04.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://1.bp.blogspot.com/-ai_leAm6cJw/TyYbh2YlE1I/AAAAAAAABOI/etPnoA_yLUQ/s320/2012-01-26%2B15.25.04.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5703276246459552594" border="0" /></a>PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com9tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-3744182815508746372011-12-22T10:09:00.004+07:002011-12-22T10:14:02.270+07:0022-12<a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://3.bp.blogspot.com/-1rbcmQG35ec/TvKfl8S7HZI/AAAAAAAABMQ/P2SsjfQ5-bU/s1600/2011-12-22%2B10.01.49.jpg"><br /></a><a href="http://1.bp.blogspot.com/-3lvsrJ63-XQ/TvKfbNTA2lI/AAAAAAAABL4/IasW7ncEO4M/s1600/2011-12-22%2B09.58.25.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://1.bp.blogspot.com/-3lvsrJ63-XQ/TvKfbNTA2lI/AAAAAAAABL4/IasW7ncEO4M/s320/2011-12-22%2B09.58.25.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5688784569097050706" border="0" /></a><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://4.bp.blogspot.com/-yJ4_Cb0tPos/TvKfgyv4Y0I/AAAAAAAABME/lbAiCuYjBic/s1600/2011-12-22%2B10.01.35.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 240px; height: 320px;" src="http://4.bp.blogspot.com/-yJ4_Cb0tPos/TvKfgyv4Y0I/AAAAAAAABME/lbAiCuYjBic/s320/2011-12-22%2B10.01.35.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5688784665049588546" border="0" /></a><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://1.bp.blogspot.com/-3lvsrJ63-XQ/TvKfbNTA2lI/AAAAAAAABL4/IasW7ncEO4M/s1600/2011-12-22%2B09.58.25.jpg"><br /></a>PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com9tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-48790149814544346832011-12-19T14:20:00.003+07:002011-12-19T15:01:07.852+07:0018-12Từ 3 tuần nay nhà mình buồn thảm, đến tivi mẹ cũng chưa xem lại. Năm nào ngày này cũng được nhắc đến từ cả tháng trước đó. Năm nay đến tận chiều hôm trước mẹ mới nhớ ra hôm sau là ngày 18!<br />Sáng 16, con trai đánh mất điện thoại. Đêm 16 mẹ đi H.Giang, đêm 17 về. Ngày 18, cả 2 mẹ con trên Thái Nguyên, 5 giờ chiều về đến nhà là quyết tâm đi luôn ra phố. Mua xong Galaxy Y mẹ bảo, thế nào bố cũng kêu là chiều con quá đây, đánh mất cái điện thoại này là cái thứ 3 rồi đấy. Con có vẻ cũng biết là mình mắc lỗi, nhưng đúng vào ngày SN nên mẹ chiều thôi, cậu ta ko dám nói năng gì cả.<br />Chẳng có tâm hồn viết lách gì, mẹ ghi lại vài dòng về ngày 18. Rõ ràng lúc trên nhà bà ngoại mẹ đã cầm tờ lịch rồi mà sau lại đãng trí để đâu mất !<br />Chiều qua con có hỏi, mẹ ơi, có phải 19 năm thì lịch âm và lịch dương lại trùng ngày nhau không. Mẹ bảo đúng thế con ạ. Thế mà hôm nay tìm lại, 18/12/1992 là ngày 25/11 âm (mẹ nhớ thế và giở lịch ra cũng thế), oài, sao ngày 18/12/2011 lại là ngày 24/11 âm thôi nhỉ ? Rõ ràng ngày 22/9/1991 và 22/9/2010 đều có ngày âm là 15/8 mà.PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com5tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-10782669196182548542011-11-24T07:57:00.003+07:002011-11-24T08:20:59.143+07:00Đi dạyTối muộn ngày 20/11, điện thoại rung tin nhắn : "Cô, em chúc cô khỏe. Em Minh QB".<br />"Cô cám ơn Minh. Chúc Minh luôn khỏe và vui".<br /><br />Liền sau đó là một cuộc điện thoại : "Cô ơi, không biết cô còn nhớ không, chứ em thì mãi mãi không bao giờ quên. Sau lần vấp ngã ấy, đứng dậy đi ấy, đến giờ em luôn nhớ những lời cô dặn. Nếu ngày đó không phải là cô, chắc em chả được như bây giờ đâu. Em cám ơn cô nhiều lắm".<br />Giọng nói bồi hồi đầy xúc động của cậu học trò cũ làm mình nhớ lại ngày 20/11 năm ấy - gần 20 năm rồi. Cô giáo trẻ mới ra trường được vài năm, chủ nhiệm một lớp giáo sinh sư phạm. Ngày 20/11 cũng là ngày của các em, sáng ấy cô đến lớp, tặng mỗi học trò một tấm bưu thiếp. Chỉ thế thôi nhưng cô đã hì hục gần như cả tháng chuẩn bị. Mỗi tấm bưu thiếp tặng một học trò được cô ngẫm nghĩ cẩn thận xem ghi như thế nào cho phù hợp. Và tấm bưu thiếp của Minh là : "Không vấp ngã trong cuộc sống, điều đó vẫn tốt. Nhưng vấp ngã rồi đứng dậy đi được, lại là điều tốt hơn" - rất đúng trong hoàn cảnh cậu lớp trưởng ngày ấy. Lời cảm ơn, rồi lời kể hồ hởi và tự hào về vợ và cô con gái làm cô giáo lây niềm vui của cậu học trò cũ.<br />Lớp chủ nhiệm đầu tay của cô ngày ấy giờ đã có khá nhiều em là hiệu trưởng, hiệu phó tiểu học, rồi giáo viên dạy giỏi ở HG. Đặc biệt còn có 1 cô bé em út của lớp, giờ dạy tại một trường tiểu học chất lượng cao của HN. Nhiều lúc nghĩ, có lẽ mình có duyên với nghiệp dạy hơn, nếu cứ theo nghiệp dạy thì giờ chắc có nhiều học trò thành đạt.<br />Nhớ lại lúc cô tặng bưu thiếp, trông đứa nào cũng hồi hộp, mở ra đọc những lời cô viết, rồi đứa thì ngượng ngập, đứa thì sung sướng, nhưng hình như đứa nào cũng thấy đúng là lời cô viết dành riêng cho mình.<br />Nhiều năm sau, bọn học trò đều nói, tấm bưu thiếp cô tặng em vẫn giữ đến tận bây giờ.PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-14027065054106280542011-11-18T07:43:00.003+07:002011-11-18T07:54:43.111+07:0020112011<a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://3.bp.blogspot.com/-tof1LdtlqU4/TsWrI0Mk6YI/AAAAAAAABLs/nAmViaCOE4M/s1600/2011-10-09%2B10.46.54.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 240px; height: 320px;" src="http://3.bp.blogspot.com/-tof1LdtlqU4/TsWrI0Mk6YI/AAAAAAAABLs/nAmViaCOE4M/s320/2011-10-09%2B10.46.54.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5676131073309075842" border="0" /></a><br />"Con là học trò cưng của Thầy, là con út trong đại gia đình học trò NCS của Thầy, những ý tưởng SP của Thầy đang thực hiện con hãy đi tiếp nhé..."<br /><br />Trời ơi ! Thế mà mình lại "mất dạy" ! Mình chưa bao giờ xứng đáng với những tâm huyết mà Thầy dành cho mình, cũng chỉ vì những "cơm áo gạo tiền..."<br /><br />Nhiều lúc thấy mình thật hèn nhát !<br /><br />Chẳng biết còn được chụp ảnh như thế này với Thầy bao nhiêu lần nữa.PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-15569912149159830942011-11-14T11:19:00.003+07:002011-11-14T11:23:48.061+07:0011-11-11Gia đình mình đã chào mừng ngày đặc biệt này bằng nhiều việc, trong đó có việc chụp ảnh cùng những người nổi tiếng !<br /><br /><a href="http://1.bp.blogspot.com/-8Js1-GBrHuY/TsCXV1gv4cI/AAAAAAAABLg/3SKOMITRIsk/s1600/PF_21102011102943104.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 226px;" src="http://1.bp.blogspot.com/-8Js1-GBrHuY/TsCXV1gv4cI/AAAAAAAABLg/3SKOMITRIsk/s320/PF_21102011102943104.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5674701931884306882" border="0" /></a>PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-28285175550280302212011-10-25T15:09:00.003+07:002011-10-25T15:29:52.868+07:00Bài ca về giảng đường đại học<div style="text-align: right;">Nguyễn Kiến Thọ<br /></div><br />Mai, bạn ơi dù bạn đi xa<br />Dù tới Điện Biên hay về xứ Lạng<br />Heo hút một dải miền rừng<br />Mái trường nhỏ tuềnh toàng dăm mái lá<br />Những riêng tư dẫu còn mới lạ<br />Thì cuộc đời đâu dễ đã nguôi quên<br />Nơi ấy mái trường, thuở ấy sinh viên<br /><br />Giảng đường hẹp, ước mơ thì rộng mở<br />Nơi tề tựu bao bạn bè quen lạ<br />Nơi niềm vui không mất mát bao giờ<br />Tiếng trống trường thức lại tuổi ngây thơ<br />Mùa hạ đến suy tư chùm phượng đỏ<br />Thầy giáo già những nếp nhăn rạng rỡ<br />Mắt nheo cười trẻ lại mỗi mùa thi<br /><br />Đấy, giảng đường (chẳng mơ mộng gì đâu)<br />Con đường nhỏ mùa mưa còn lầy lội<br />Bàn chân bước, bàn chân... ai đoán nổi<br />Dấu mình đi in bóng đã bao người<br />Ai cũng nhớ về năm tháng quá xa xôi<br />Một góc tuổi sinh viên mình ở lại<br />Giảng đường đã mấy lần thay áo mới<br />Dấu mực vương trên bàn gỗ hoen mờ<br />Ai đã một lần ngắt những bông hoa<br />Nâng niu ép nơi trang đầu cuốn sổ<br />Nơi những nỗi buồn cũng xui ta nhớ<br />Mỗi mùa thi lần lữa kéo nhau qua<br /><br />Mai, bạn ơi dù bạn đi xa<br />Dù tới Điện Biên hay về xứ Lạng<br />Dẫu biết thế cuộc đời không đơn giản<br />Tiếc những gì đẹp nhất phía sau lưng<br />Trăm mọi ngả đường chẳng thể nào quên<br />Con đường nhỏ tới giảng đường đại học.<br /><br /><br />Mấy ngày nay nhộn nhịp đợi hội lớp đại học gặp nhau, có 2 đứa mình chưa gặp lại sau 20 năm, mà chẳng phải xa xôi gì, đây với Quảng Ninh. Còn không bằng đứa xa nhất, tận nửa kia bán cầu thì lại cứ 1- 2 năm gặp/lần !<br />Giờ trường đông quá, các khoa không tổ chức cùng nhau được, cũng hơi tiếc ! Chơi với hội khác khoa cũng nhiều, mà bọn đấy thì lại càng ít thông tin, gặp thì thích lắm. Năm nay khoa Toán, khoa Hóa không tổ chức cùng đợt với khoa Lí mình, một số người muốn gặp lại phải đợi 5 năm nữa !<br />Anh xã cứ kêu, ngày nào tôi chả hội lớp, chỉ béo mấy đứa hồi xưa yêu đương không lấy được nhau thôi...PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-62726206108033337422011-10-19T15:32:00.003+07:002011-10-19T15:42:31.454+07:00HOALâu lâu mình chưa có ai tặng món gì, nhất là hoa thì hình như càng xa xỉ. Mình toàn tự tặng mình tứ lung tung, nào giầy, túi, ví, thậm chí chuyển từ xì tai váy liền sang xì tai quần áo sơ vin nên đồ đạc mấy nay cũng lắm. Thế mà vẫn chưa hết được đam mê. Cũng đang có ý đợi đợi xem sắp đến cái ngày mà ít nhất cũng có mít tinh hội họp chi chi đó, mình có gì thêm không, hìhì...<br />Chiều tối hôm trước, thấy bạn Hoa lễ mễ bưng một cái hộp khá to vào, mở ra và đặt lên bàn "Cháu mua tặng cô nhân ngày 20/10". "Ái chà chà, to thế, phức tạp thế..." Tuy kêu lên thế nhưng trong bụng mình sướng âm ỉ. Thế là mình có hoa rồi, thế là cũng có ai đó thấy mình hình như thua ai đó (hic hic, đoạn này đụng chạm à nghen !)<br /><br /><a href="http://4.bp.blogspot.com/-EBkwnO59yBA/Tp6NJbGmeMI/AAAAAAAABHc/A7yVu04VwuU/s1600/2011-10-18%2B17.06.54.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://4.bp.blogspot.com/-EBkwnO59yBA/Tp6NJbGmeMI/AAAAAAAABHc/A7yVu04VwuU/s320/2011-10-18%2B17.06.54.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5665120574312446146" border="0" /></a>PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-73980157643342745402011-10-07T08:24:00.001+07:002011-10-07T11:04:27.792+07:00Điện Biên PhủĐây là tượng đài Kéo pháo, được xây dựng trên đường đến Điện Biên Phủ. Hình như lúc qua đó mình say xe nên giờ không nhớ chính xác ở đoạn nào.<br /><br /><br /><a href="http://2.bp.blogspot.com/-NrWBBSUuGDc/To5M_kVnZZI/AAAAAAAABF0/c5a2KPqu254/s1600/IMG_1277.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://2.bp.blogspot.com/-NrWBBSUuGDc/To5M_kVnZZI/AAAAAAAABF0/c5a2KPqu254/s320/IMG_1277.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660546436621100434" border="0" /></a><br /><br /><div style="text-align: center; color: rgb(255, 0, 0); font-weight: bold;"><span style="font-size:130%;">Vào thăm nơi làm nên "lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu"<br /></span></div><br />Hai bên đường là bản người Thái, thanh bình, thơ mộng. Bạn này ngắt trộm bông hồng leo ở bờ rào bị một bạn nháy luôn !<br /><br /><a href="http://1.bp.blogspot.com/-nfwHWMwxVjw/To5MDZ2DMwI/AAAAAAAABEc/yMgdSzCKkcQ/s1600/DSC04054.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://1.bp.blogspot.com/-nfwHWMwxVjw/To5MDZ2DMwI/AAAAAAAABEc/yMgdSzCKkcQ/s320/DSC04054.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660545403012199170" border="0" /></a><br />Đường vào khu di tích. Các em nhỏ người địa phương hiếu khách luôn đi bên cạnh, nhường đường tốt cho khách du lịch.<br /><br /><a href="http://4.bp.blogspot.com/-06J4_a22B_o/To5MJFDLj5I/AAAAAAAABEk/YgmOnCdCJUg/s1600/DSC04069.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://4.bp.blogspot.com/-06J4_a22B_o/To5MJFDLj5I/AAAAAAAABEk/YgmOnCdCJUg/s320/DSC04069.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660545500509343634" border="0" /></a><br />Mình thì cứ thấy bọn trẻ con là thích chụp ảnh.<br /><br /><a href="http://2.bp.blogspot.com/-II--NEWDWLc/To5M7O2hrDI/AAAAAAAABFs/Hxq5XTYFVdE/s1600/IMG_1223.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://2.bp.blogspot.com/-II--NEWDWLc/To5M7O2hrDI/AAAAAAAABFs/Hxq5XTYFVdE/s320/IMG_1223.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660546362134080562" border="0" /></a><a href="http://3.bp.blogspot.com/-7GpVcQwcj1U/To5MN6enGpI/AAAAAAAABEs/NwaCBSQ_T-I/s1600/DSC04073.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://3.bp.blogspot.com/-7GpVcQwcj1U/To5MN6enGpI/AAAAAAAABEs/NwaCBSQ_T-I/s320/DSC04073.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660545583570950802" border="0" /></a><a href="http://3.bp.blogspot.com/-0RlZJ9-chg0/To5MaZEtO6I/AAAAAAAABE8/Nq7w1O_VeG8/s1600/DSC04074.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://3.bp.blogspot.com/-0RlZJ9-chg0/To5MaZEtO6I/AAAAAAAABE8/Nq7w1O_VeG8/s320/DSC04074.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660545797942229922" border="0" /></a><br />Còn thanh kẹo béo cuối cùng trong túi.<br /><br /><a href="http://1.bp.blogspot.com/-2firGarPE9M/To5MeQl7WQI/AAAAAAAABFE/kGzi39bF8fU/s1600/DSC04075.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://1.bp.blogspot.com/-2firGarPE9M/To5MeQl7WQI/AAAAAAAABFE/kGzi39bF8fU/s320/DSC04075.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660545864385124610" border="0" /></a><br />Hầu như ai lên đến đây cũng chụp một cái ảnh ở vị trí này. Ngày bé học Lịch Sử, hình như chưa bao giờ mình dám mơ mộng có ngày được đứng ở chính nơi đây.<br /><br /><a href="http://2.bp.blogspot.com/-ftaPZ0p-L9w/To5Mm5yy63I/AAAAAAAABFU/UUn5HsGjxKk/s1600/DSC04090.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://2.bp.blogspot.com/-ftaPZ0p-L9w/To5Mm5yy63I/AAAAAAAABFU/UUn5HsGjxKk/s320/DSC04090.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660546012883905394" border="0" /></a><br />Ngồi trong hầm làm việc của Đại Tướng. Hầm này thông sang hầm của tướng Hoàng Văn Thái. Tối om om, thế mà không hiểu sao ai đó vẫn chụp được cho mình một cái ảnh tương đối sáng thế này.<br /><br /><a href="http://2.bp.blogspot.com/-yl772cm_ZqI/To5Mv2sO74I/AAAAAAAABFk/Xnn1j94vAkE/s1600/DSC04098.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://2.bp.blogspot.com/-yl772cm_ZqI/To5Mv2sO74I/AAAAAAAABFk/Xnn1j94vAkE/s320/DSC04098.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660546166669897602" border="0" /></a><br />Đây là hướng dẫn viên của mình trong suốt chuyến đi. Nghe các cậu bạn ấy bảo : Bạn ấy thuộc lịch sử nhất đấy ợ.<br /><br /><a href="http://1.bp.blogspot.com/-3rlmalNJqRw/To5MrvZK50I/AAAAAAAABFc/eFJzQ5YsGMw/s1600/DSC04094.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://1.bp.blogspot.com/-3rlmalNJqRw/To5MrvZK50I/AAAAAAAABFc/eFJzQ5YsGMw/s320/DSC04094.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660546095991416642" border="0" /></a><br />Tiễn khách.<br /><br /><a href="http://1.bp.blogspot.com/-5rjiAyFD65A/To5MikkmbMI/AAAAAAAABFM/TAL13Bvm91Q/s1600/DSC04076.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://1.bp.blogspot.com/-5rjiAyFD65A/To5MikkmbMI/AAAAAAAABFM/TAL13Bvm91Q/s320/DSC04076.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660545938467744962" border="0" /></a><br /><div style="text-align: center; color: rgb(255, 0, 0); font-weight: bold;"><span style="font-size:130%;"><br />Đồi A1<br /></span></div><br /><br /><a href="http://4.bp.blogspot.com/-votl8Jky0FU/To5NTVWqnKI/AAAAAAAABGE/7USdRnBqOvU/s1600/DSC04106.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://4.bp.blogspot.com/-votl8Jky0FU/To5NTVWqnKI/AAAAAAAABGE/7USdRnBqOvU/s320/DSC04106.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660546776196357282" border="0" /></a><br />Vẫn còn lại hàng rào dây thép gai.<br /><br /><a href="http://1.bp.blogspot.com/-2u7tTxD6Leo/To5NIapL-PI/AAAAAAAABF8/x7Ttqyu8-90/s1600/DSC04110.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://1.bp.blogspot.com/-2u7tTxD6Leo/To5NIapL-PI/AAAAAAAABF8/x7Ttqyu8-90/s320/DSC04110.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660546588637657330" border="0" /></a><br />Và hầm tiếp viện của quân đội Pháp.<br /><br /><a href="http://4.bp.blogspot.com/-a40ygw8-Xbs/To5SxcOy3BI/AAAAAAAABHE/Mzg_32MtGTU/s1600/DSC04112.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://4.bp.blogspot.com/-a40ygw8-Xbs/To5SxcOy3BI/AAAAAAAABHE/Mzg_32MtGTU/s320/DSC04112.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660552790996605970" border="0" /></a><br />Bây giờ, đồi được đặt thêm chữ A1 vào đây.<br /><br /><a href="http://4.bp.blogspot.com/-G4tGkTCxmow/To5NZWga9pI/AAAAAAAABGM/yF7Ofebb9OE/s1600/DSC04116.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://4.bp.blogspot.com/-G4tGkTCxmow/To5NZWga9pI/AAAAAAAABGM/yF7Ofebb9OE/s320/DSC04116.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660546879584925330" border="0" /></a><br />Định là "5 chị em trên một chiếc xe tăng" cơ, nhưng một chị mãi không sao leo lên được, đành đứng bên cạnh.<br /><br /><a href="http://2.bp.blogspot.com/-SMTJ80tYxtk/To5NgRGgehI/AAAAAAAABGU/fG0NMerkRpg/s1600/DSC04125.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://2.bp.blogspot.com/-SMTJ80tYxtk/To5NgRGgehI/AAAAAAAABGU/fG0NMerkRpg/s320/DSC04125.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660546998393141778" border="0" /></a><br />Cứ tưởng hầm ĐờCát nằm trên đồi A1, (hi hi, không hiểu trong SGK có nói rõ điều này không nhỉ ?), thế là mấy tên thử làm ĐờCát phát xem cảm giác thế nào ! Hóa ra hầm ĐờCát nằm ở chỗ khác cơ.<br /><br /><a href="http://1.bp.blogspot.com/-s2I5FjC20dM/To5NlCAMX9I/AAAAAAAABGc/xv-UR1_VnJ4/s1600/DSC04132.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://1.bp.blogspot.com/-s2I5FjC20dM/To5NlCAMX9I/AAAAAAAABGc/xv-UR1_VnJ4/s320/DSC04132.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660547080239472594" border="0" /></a><br /><div style="text-align: center;"><span style="font-size:130%;"><span style="font-weight: bold; color: rgb(255, 0, 0);"><br />Nào cùng đi đến....</span></span><br /></div><br /><a href="http://4.bp.blogspot.com/-2_Jbgw8Tumw/To5N1kmxHHI/AAAAAAAABG0/JftDikKbYEI/s1600/DSC04168.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://4.bp.blogspot.com/-2_Jbgw8Tumw/To5N1kmxHHI/AAAAAAAABG0/JftDikKbYEI/s320/DSC04168.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660547364405976178" border="0" /></a><br />Chắc là ông ta chui ra hàng từ cửa này, vì có hai cửa hầm, đây là cửa chính, mà sao không nghe hướng dẫn viên nói gì, cũng chẳng nghĩ ra để mà hỏi !<br /><br /><a href="http://2.bp.blogspot.com/-i6wK2n6YnF8/To5OCtYPoEI/AAAAAAAABG8/taggWSTpYkQ/s1600/DSC04170.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://2.bp.blogspot.com/-i6wK2n6YnF8/To5OCtYPoEI/AAAAAAAABG8/taggWSTpYkQ/s320/DSC04170.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660547590099279938" border="0" /></a><br />Và đây là tượng đài chiến thắng, được xây dựng ở thành phố Điện Biên Phủ hiện giờ.<br /><br /><a href="http://1.bp.blogspot.com/-Mqn40osbpuM/To5Vi5NZNnI/AAAAAAAABHU/_QuyNhjiSxc/s1600/DSC04142.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 240px; height: 320px;" src="http://1.bp.blogspot.com/-Mqn40osbpuM/To5Vi5NZNnI/AAAAAAAABHU/_QuyNhjiSxc/s320/DSC04142.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660555839612204658" border="0" /></a><br />Sau lưng mình là Cánh đồng Mường Thanh ngày nay, không chỉ là những thảm lúa vàng rực nữa, một đô thị đã được xây dựng.<br /><br /><a href="http://2.bp.blogspot.com/-cioDSxFoweE/To5VcuhXzvI/AAAAAAAABHM/QJWRf40PTvc/s1600/DSC04146.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 320px; height: 240px;" src="http://2.bp.blogspot.com/-cioDSxFoweE/To5VcuhXzvI/AAAAAAAABHM/QJWRf40PTvc/s320/DSC04146.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660555733663993586" border="0" /></a><br /><br />Trên đường về Hà Nội, ghé qua thăm lại Nhà tù Sơn La. Cây đào Tô Hiệu bây giờ đã chết hẳn, chỉ còn cành ghép này thôi. Cũng vẫn biển Cây đào Tô Hiệu cả, nhưng ở bức ảnh trước của mình (http://ptn-ptn.blogspot.com/2010/08/nho-son-la.html) thì khác hẳn !<br /><br /><a href="http://4.bp.blogspot.com/-foBbiRJBgt0/To5L3kDtL_I/AAAAAAAABEU/YJvN8-sEcSo/s1600/IMG_1298.jpg"><img style="display: block; margin: 0px auto 10px; text-align: center; cursor: pointer; width: 240px; height: 320px;" src="http://4.bp.blogspot.com/-foBbiRJBgt0/To5L3kDtL_I/AAAAAAAABEU/YJvN8-sEcSo/s320/IMG_1298.jpg" alt="" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5660545199595401202" border="0" /></a>PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com6tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-35175189526788382352011-08-26T15:16:00.003+07:002011-08-26T15:53:32.663+07:00Mường PhăngSáng qua thấy tivi nói sinh nhật Cụ Giáp, mình khoái quá. Vậy là vô tình mình thăm chiến trường của Cụ đúng dịp này, khoái !
<br />
<br />Cách Điện Biên Phủ khoảng mươi mấy cây số gì đó, rẽ vào Mường Phăng, là nơi đặt đại bản doanh của Cụ Giáp trong chiến thắng lịch sử mấy mươi năm trước. Có lẽ chẳng ở đâu như nơi này, hướng dẫn viên du lịch có ở đây cũng chẳng có cơ hội mà hành nghề. Đoàn mình vừa tới chân núi, lập tức một đoàn các bạn tý hon (vì mình thấy có cả em bé chỉ khoảng 3 - 4 tuổi) bám theo luôn. Mình được một cậu bé áng chừng 13 - 14 tuổi đi ngay cạnh.
<br />"Ngày 19 tháng 4 năm 2004, Cụ Giáp lên thăm chiến trường xưa và thăm cụ Bóng, tặng cụ Bóng một cái xe đạp điện đấy ợ".
<br />"Cụ Bóng là người đưa cơm từ dưới bản lên cho cụ Giáp đấy ợ. Năm nay cụ Bóng 90 tuổi, kém cụ Giáp 11 tuổi đấy ợ".
<br />"Bây giờ, con trai cụ Bóng làm chủ tịch xã đấy ợ".
<br />"Đây là hầm và lán làm việc của trưởng ban thông tin liên lạc Hoàng Đạo Thúy đấy ợ".
<br />"Đây là đường hầm mà các chiến sĩ thông tin liên lạc đi lên chỗ cụ Giáp đấy ợ".
<br />"Đây là hầm của trưởng ban tham mưu Hoàng Văn Thái đấy ợ".
<br />"Đây là hầm Cụ Giáp đấy ợ, đi thông sang hầm của tướng Hoàng Văn Thái đấy ợ".
<br />"Nơi này khi chiến thắng, dân bản góp 3 con trâu đấy ợ. Cụ Giáp mổ 1 con khao dân bản, còn 2 con khao chiến sĩ đấy ợ".
<br />"Chúng cháu không cần gì ở Cụ Giáp đâu ợ. Được nhìn thấy Cụ Giáp là vui lắm rồi đấy ợ".
<br />"Lịch sử của quê hương chúng cháu thì chúng cháu thuộc đấy ợ".
<br />"Mỗi ngày chúng cháu đi mấy lượt đấy ợ. Cứ có khách đến thì đi thôi ợ".
<br />
<br />Vân vân và vân vân...........
<br />
<br />Khi xuống núi, các hướng dẫn viên nhí ấy chỉ cần mỗi khách hàng mua cho chúng 1 - 2 gói thuốc, mỗi gói 10 - 20 K, mà lúc đầu mình cứ thấy chúng cầm khư khư trong tay. Mình chẳng biết làm gì với gói thuốc ấy, nên rút 10 K đưa nhưng cậu bé không thích, cứ muốn mình mua gói thuốc trong tay cậu.
<br />Điều làm mình thấy rõ bản tính hiếu khách là các cậu bé, cô bé ấy bao giờ cũng nhường đường dễ đi cho khách, còn chúng thì đi vào chỗ đường đất, mấp mô bên cạnh. Không cần đợi khách hỏi, chúng tự thuyết minh, và thuộc làu làu. Đường chỗ nào cũng thông thạo.
<br />Vui nhất là các em bé 2 - 3 tuổi, cứ 5 - 6 bé đứng thành một tốp, khi có khách đi qua thì giơ tay vẫy chào, trông rất yêu. Lần này đi, mọi người quên mất không chuẩn bị kẹo, trong túi có bao nhiêu rút ra hết mà không đủ chia, thế là tiền lẻ thay thế...
<br />Lên xe ra về, mọi người cứ nhắc đi nhắc lại câu "Chúng cháu không cần gì ở Cụ Giáp đâu ợ. Được nhìn thấy Cụ Giáp là vui lắm rồi đấy ợ".
<br />
<br />
<br />(Mới đi về chưa kịp ảnh ủng gì, nợ lại mọi người vậy, sẽ xin bổ sung sau). Mà nhìn 2 cái hầm, hầm Cụ Giáp và hầm ĐờCát, mới thấy các cụ nhà mình giỏi thật. Hầm mình đào vào núi, tường vách đất nguyên sơ, hầm nó hoành tráng hẳn. Thế mà cũng chiến thắng mới kinh !
<br />
<br />PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-1406745205867530055.post-7642873751048671242011-08-26T12:59:00.001+07:002011-08-26T13:00:47.654+07:00Đặt gạch.Lâu quá không vào được blog, thử còm tại blog mình mà không được, thử đặt cục gạch vào đây phát xem sao.
<br />PTNhttp://www.blogger.com/profile/01440499960278436165noreply@blogger.com3