Thành phố Tây An thấy ấm áp hơn Bắc Kinh liền. Và buổi tối thì sáng sủa chứ không lờ mờ như mấy hôm mình thấy ở Bắc Kinh. Mấy cổng thành lúc nào cũng rạng rỡ thế này.
Nhớ nhất bữa ăn trưa ở huyện Vị Nam. Sau mấy bữa ăn ở Bắc Kinh ai cũng không ăn được mấy, hôm ấy đến Vị Nam, ăn uống có vẻ ok hơn.
Có một nhà hàng lẩu bò khá nổi tiếng ở đây. Mỗi người một nồi nước lẩu. Món nước chấm khá hay, mỗi người hai bát, 1 màu đen, 1 màu đỏ, thú thật chỉ thấy đen có vẻ là xì dầu, còn đỏ thì chịu. Mấy người vào sau được sếp hướng dẫn, lấy 2 bát đó đi, rồi, cho cái đỏ vào cái đen, rồi, ngoáy đều, khi ăn nhớ là đũa bên phải, nồi lẩu bên trái kẻo nhầm... he he he, cả mâm cười đau bụng.
A Châng, chuyên viên đối ngoại phụ trách khách hàng Việt Nam cho biết, hầu như khách Việt nào đến đây A Châng cũng đưa đi ăn lẩu bò, và đều khen ngon. Nhà hàng mang ra khoảng 20 đĩa thịt bò, không đĩa nào xếp giống đĩa nào cả, công nhận là họ rất chú trọng hình thức.Ngon miệng thật. Đến món cuối cùng, A Châng nháy mình bảo chụp ảnh đi, món này có tên gọi là Tiên ở trên trời. Chả hiểu họ rót cái gì vào con ốc mà thấy khói bùng lên, thịt bò đỏ xen giữa đám khói trắng, trông hấp dẫn thật. Được hướng dẫn là nhúng mù tạt ăn luôn, nhưng thôi, em cứ nhúng vào nồi lẩu, ăn cho nó lành, cuối cùng thì lại là món bò nhúng vậy.
Có một buổi chiều được đi chơi, thăm lăng mộ Tần Thuỷ Hoàng. Ông vua này xây lăng mộ cho mình từ khi 15 tuổi đến khi chết vẫn chưa xong, con trai ông ấy phải làm tiếp 2 năm nữa. Hiện nay, chính phủ Trung Quốc đang khai quật dần dần.
Phía trước khu khai quật. Vé vào cửa là 94 NDT/người, khá cao. Mua vé, qua 2 cửa, bấm 2 lỗ vào vé mà vẫn chưa tới nơi xem, sếp mình bảo, ủa, sao 2 lỗ rồi chưa nghe nói năng gì, ở nhà 1 lỗ là nghe nói mệt nghỉ rồi à...
Đây là ảnh chụp mặt tượng khi mới khai quật, màu sắc đẹp thế này. Sau một thời gian, màu sắc phai nhạt hẳn.
Đây là khu khai quật đầu tiên và nhiều nhất hiện nay. Khi mới khai quật, các tượng có màu sắc rất đẹp, sau một thời gian dưới ánh sáng Mặt Trời, màu sắc tượng phai nhạt đi, không còn đẹp như ban đầu nữa.
Vì thế, các giai đoạn sau này, trước khi khai quật người ta đã làm nhà che bớt ánh sáng Mặt Trời, để giữ được chất lượng của cổ vật được tốt hơn. Thậm chí, người ta mới chỉ mở đến thế này thôi, vì bây giờ trình độ khoa học kĩ thuật chưa đảm bảo, chưa khai quật.
Đây là các bức tượng đã được khai quật và phục chế được đến độ hoàn hảo như khi nó được sinh ra ban đầu. Có một số tượng như vậy được trưng bày ở khu vực đang khai quật dang dở.
Cỗ xe tứ mã của Tần Thuỷ Hoàng, khi khai quật lên, nó đã vỡ thành hơn 3000 mảnh. 8 năm sau, người ta đã dựng lại được nó hoàn chỉnh thế này.
Cuốn sách được trưng bày trong khu lưu niệm.
Đây là người nông dân phát hiện ra khu lăng mộ này đầu tiên. Khi ấy, ông đi báo chính quyền, được cho 10 NDT. Tuy nhiên, sau đó ông lấy ít tượng đi bán, được nhiều tiền hơn. Dần dần, người ta sợ ông cứ lấy tượng đi bán như thế thì hết mất... Và chính quyền bắt đầu vào cuộc. Đến giờ, ông đã được viết 1 cuốn sách kể về chuyện này, được bán chính thức trong khu bán đồ lưu niệm. Hàng ngày, ông tới đây ngồi và kí tên mình cho những ai mua sách. Trước đây, chữ ông vô cùng xấu. Khi Clinton đến thăm, cứ đòi ông phải kí tặng sách mới chịu, nhưng vì chữ xấu nên ông nhất định không kí. Sau sự kiện này, chính quyền Thiểm Tây thấy rằng cần có một sự cải cách, nên đã mời một nhà thư pháp đến dạy ông kí, và giờ thì chữ kí của ông đã khá đẹp. Đoàn mình mua sách, thấy ông kí nên xúm vào chụp ảnh, ông ấy bảo không được chụp. Sau khi kí xong, mọi người cho thêm tiền, ông ấy lại bảo, cho tiền rồi thì được chụp ! He he he, hai sếp mình nắm tay ông ấy chụp, mình nháy trộm được liền sau đó, nhưng ông ấy không hài lòng, bảo không được chụp thêm.
Mấy hôm sau thì chả còn vụ đi chơi nào nữa. Toàn phải đi xuống các huyện làm việc, mỗi huyện cứ cách thành phố cả 100 km nhưng đi khá nhanh, vì hệ thống giao thông tốt. Được mỗi cái là đi ăn toàn những nơi đặc biệt, có lúc đi cả chục cây số trong rừng mới đến nhà hàng. Cũng thấy toàn giới thiệu rau sạch, thịt sạch như ở Việt Nam, he he he, chắc toàn TQ thì tình trạng thực phẩm cũng rưa rứa như mình.
Một góc thành phố Ôn Châu chụp từ tầng 16 khách sạn. Hôm sau, mình trở lại Việt Nam. Nói chung, bay nội địa của TQ rất chán, cả 3 chuyến nội địa máy bay đều rất chật chội, thức ăn đóng hộp/túi nilon rẻ tiền. Lên máy bay Quảng Châu - Hà Nội, ăn bữa nhẹ thấy hào hứng hẳn, mình kêu lên, Việt đây rồi...
4 nhận xét:
Chuyến đi của PTN thú vị nhỉ, về thu hoạch được mấy entry liền :)
Ảnh cuối cùng không khí trông mờ mờ không biết là sương hay là bụi ô nhiễm.
HY ơi, 8 ngày thôi nhưng di chuyển khá nhiều nên đến được nhiều nơi nhưng tiếc là có được đi chơi mấy đâu, toàn chạy theo sếp gần chết.
Khi ấy là khoảng 5 giờ chiều, hơi có một làn mưa bui bui đấy. Mình đặc biết thích là bên đó không bụi (điều này ai sống ở Hà Nội càng cảm nhận rõ ràng hơn), kể cả qua những nơi người ta đang xây dựng những khu nhà cao tầng.
Đi công tác mà toàn thấy kể chuyện ăn - chơi thôi à chị :))
hì hì, thì làm việc trưng ra đây làm gì em, chỗ này giải trí mà.
Đăng nhận xét