Năm 1992
Hết giờ tivi tối hôm trước, mẹ Nó thấy có dấu hiệu sắp sinh, thế là ông bà nội giục bố đưa mẹ đi bệnh viện. Mấy hôm trước, nhà lại bán xe máy đi mà chưa kịp mua lại, bác hàng xóm biết thế nên đã dặn, lúc nào mẹ đi bệnh viện thì sang lấy xe máy về mà đi, kẻo đèo mẹ bằng xe đạp thì vất vả quá, hồi ấy cả dãy phố nhà mình mới có 2 cái xe máy thôi. Bố đèo mẹ bằng xe máy, ông đạp xe theo sau. Bệnh viện tỉnh HG đêm ấy chỉ có 2 người chờ sinh, mẹ Nó và một bà người Tày (thấy mặc váy Tày). Mẹ chả thấy đau gì cả, chỉ mỏi mỏi cái lưng, bố buộc xe Mipha vào cạnh giường, bố mẹ ngủ một giấc đến gần 4 giờ sáng mới đau đau bụng, tỉnh giấc.
Hơn 6 giờ sáng, mẹ cũng chỉ đau đau thôi, bố chạy đâu đó kiếm được 2 phích nước nóng. Hơn 7 giờ, mẹ đau dồn dập hơn tý, nằm lăn ra cái ghế băng ở hè, bố gọi được cô đỡ đến, rồi loay hoay một hồi sao đó, cô đỡ kêu, con trai nhé, mẹ ngoái lại nhìn, thấy Nó tím tái (lạnh lắm mà), cô đỡ phát mấy cái vào mông, Nó oe oe... Bố bảo, cảm giác lúc đó sung sướng lắm, còn mẹ thấy lâng lâng trong lòng, giờ không sao tả lại được nữa ! 8g30 phút thì hai mẹ con đã nằm yên tại phòng rồi.
Giờ mẹ tiếc hùi hụi vì đã không có máy ảnh để ghi lại những hình ảnh quý giá năm ấy !
Năm 1996
Bài phát biểu đầu tiên trong đời của Nó
Năm 1997
Năm 2000
Năm nay thì Nó đi xem phim, ăn KFC cùng cô bạn gái, ái chà chà..., chả còn chụp ảnh cùng mẹ như ngày bé thế này nữa !
4 nhận xét:
Cảm giác phút đầu đón con ra đời quả là không thể tả được. Hơn cả tự hào, hơn cả yêu thương... Nó là gì đó trào dâng ngút ngát...
Mừng SN con trai mẹ PTN nhé.
Uh, bây giờ quả là không thể tả lại được nữa. Thanks mẹ Chuồn nhé.
Mừng sinh nhật con trai chị.
hihi mẹ đã bắt đầu thấy hụt hẫng khi con trai dần dần tách khỏi mẹ chưa ạ :P
thấy thiếu thiếu rồi đây, giờ Nó chú ý cô bạn giá nhiều hơn mẹ rồi, MẹMM có con gái nên sướng lắm đấy nha
Đăng nhận xét