Thứ Ba, 9 tháng 11, 2010

Thầy ơi !

Quả thật, con cũng không nhớ lần đầu tiên con gặp Thầy như thế nào nữa. Chắc đó là buổi Thầy đến lớp con để dạy chuyên đề của Thầy trong chương trình Cao học. Và hôm ấy thì chẳng để lại trong con ấn tượng gì về Thầy cả.
Sau rồi qua các anh chị khoá trên, con có mong muốn được Thầy nhận làm học trò nhưng chưa biết bắt đầu từ đâu. Nhớ lần nhận đề tài luận văn, Thầy tuyên bố, chỉ nhận những học trò làm về miền núi, con sướng rơn, thế là con đạt được ước muốn. Suốt thời gian làm luận văn, con chăm chỉ, con là người đầu tiên trong lớp hoàn thành luận văn. Con biết, Thầy đã có chút hài lòng về cô học trò của mình.


Sinh nhật lần thứ 65 của Thầy, con đang ở Hà Giang, không về dự được. Sau đó, thầy gửi cho con bức ảnh và nói rằng, có con hiện diện ở đây, ba chị em trong ảnh đấy. Hoá ra, trong bức ảnh có lẵng hoa mà con gửi điện hoa từ Hà Giang. Thầy bao giờ cũng có sự chăm chút tinh tế như thế.

Sinh nhật lần thứ 70 của Thầy, Tổ bộ môn tổ chức, con cùng các anh chị tới dự và chúc mừng Thầy Cô. Thầy gọi con là em út của nhóm, Thầy có cưng em hơn một chút thì các anh chị cũng đừng ghen tỵ gì nhé.

Sinh nhật Thầy lần thứ 75, mấy anh chị em xin phép Thầy được đứng ra tổ chức. Con rất tự hào vì lần này được làm MC, và mọi người đều khen là chương trình hay, không hình thức mà trang trọng, tình cảm, thể hiện được đúng phong cách của Thầy. Con và các anh chị đều rất vui, các bạn của Thầy đều nói rằng, Thầy là người hạnh phúc vì có các học trò như chúng con. Nhưng Thầy ơi, con và các anh chị đều thấy mình hạnh phúc, vì được là học trò của Thầy. Mà chúng con còn đọc được sự ghen tỵ của các bạn trong chuyên ngành không có được điều may mắn như chúng con đấy Thầy ạ.

Con nhớ, lần bảo vệ luận văn, ngoài phần chuyên môn, Thầy còn dạy con cả cách cảm ơn các thầy trong Hội đồng như thế nào, với ai nói câu gì, ai nên cảm ơn trước, ai cảm ơn sau… Việc tuy nhỏ, nhưng với con, đó lại là những “bài học không lên lớp” của Thầy. Qua nhiều lần như thế, con thấy mình trưởng thành hơn trong cuộc sống.

Con nhớ, Thầy đã lặn lội cùng con đi tận Hà Giang, huấn luyện cho các bạn giáo viên để dạy thực nghiệm được đúng ý đồ của hai Thầy trò. Các bạn con đều bảo, Thầy thật tuyệt, hết lòng vì học trò !

Con nhớ, trước ngày bảo vệ luận án, Thầy Cô sang tận nhà con. Trong lúc cô cùng mọi người chuẩn bị bữa ăn, con và Thầy vẫn ngồi trước máy tính. Thầy chuẩn bị cùng con tất cả mọi phương án có thể xảy ra trong buổi bảo vệ.

Con còn nhớ, Thầy nói rằng, hôm ấy con mới là người được chúc mừng, Thầy đã chuẩn bị quà mừng cho con đây rồi, và Thầy sẽ tặng con trước khi con tặng hoa Thầy nhé. Ôi, Thầy còn nhớ lúc ấy không, cả hội trường ngỡ ngàng khi Thầy đeo vào tay con chiếc đồng hồ và căn dặn con, từ giờ trở đi, con càng cần gìn giữ và sử dụng quỹ thời gian của mình tốt hơn nữa, có ích hơn nữa. Con xúc động lắm Thầy ạ, chẳng có thầy cô nào nghĩ đến việc tặng quà kỉ niệm cho học trò trong lễ bảo vệ như Thầy cả.

Con nhớ, có lần con gặp khó khăn trong công việc, người mà con có thể nói hết những khúc mắc, những điều tỵ nạnh ghen ghét của người này người khác đối với con, người có thể gỡ rối tư duy của con, chính là Thầy. Để rồi con lại nhìn ra những điều tốt đẹp và cảm nhận cuộc sống một cách rõ ràng hơn, biết cách sống cho mình hạnh phúc hơn.

Con nhớ, Thầy đã giúp con có những suy nghĩ sâu sắc và lựa chọn những con đường đi trong cuộc sống như thế nào. Thật sự, Thầy hiểu con, còn hơn con tự hiểu mình nữa. Thầy đã làm được cho con những điều mà con ít thấy thầy cô nào làm như thế với học trò của mình cả.
Thầy ạ, con luôn muốn nói rằng, một trong những điều hạnh phúc của cuộc đời con, đó là sự may mắn được làm học trò của Thầy. Món quà Thầy tặng con, đó là cách yêu thương con người, cách nhân hậu hơn trong cuộc sống, con sẽ mang nó theo mãi mãi trong cuộc đời này.

8 nhận xét:

Titi nói...

chị xinh từ ngày xưa nhỉ? Hóa ra em được quen với Tiến sĩ ngôn ngữ học cơ à :-)

Moon nói...

Chị có người Thầy đáng kính quá!
À, tinh nghịch chúc rằng, sau này học trò của chị có thể viết được những dòng tương tự thế này về chị, thì chị sẽ rất hạnh phúc, hén.

PTN nói...

@Titi, nhận xét của Titi hay nhất, hay nhất !
Hì hì, không phải ngôn ngữ học đâu, Giáo dục thôi.

PTN nói...

@Moon : Uh, Thầy của chị tuyệt lắm í.
Hu hu hu, giờ mình lại "mất dạy" rồi nên lời chúc của Moon khó thành hiện thực lắm !

HY nói...

Sắp đến 20-11, PTN có entry mừng thầy giáo ý nghĩa quá :)

PTN nói...

HY à, thầy giáo hướng dẫn của mình đấy, Thầy cô coi mình như con gái ấy.

Unknown nói...

Thật cảm động, có thầy ấy thì có trò ấy. Có một người thấy để cả đời kính trọng là một hạnh phúc lớn lao ...

Nặc danh nói...

Em không nhắc đến cảm giác của mình khi được Thầy lo lắng như đối với 1 đưa con gái vào buổi sáng ở Quy Nhơn, lúc em đi dạo biển sớm!
Lúc đó anh cũng thầm ghen tỵ vì em có được một người thầy như thế.
DVT