Đỡ đỡ bức xúc rồi, 2 mẹ con đi về lại xảy ra chuyện buồn cười.Ông nội gọi điện thoại dặn dò cháu, thế nào năm nay đề thi trắc nghiệm cũng có câu, còn bao nhiêu ngày nữa thì đến 1000 năm Thăng Long, ông đã tính sẵn cho con rồi đấy, ngày mai còn 98 ngày, ngày kia còn 97 ngày...
hihihi, hahaha, cả nhà cười nghiêng ngả vì vụ này của ông
Hôm nay quả thật nhiều cung bậc cảm xúc quá, nào hồi hộp, nào tức, nào buồn cười... Còn một chuyện buồn cười nữa, không hiểu có phải là một điềm may không nhỉ. Số là, khi lác đác có thí sinh ra, phụ huynh được vào hẳn trong sân trường để chờ thí sinh, mẹ đứng gần cái bảng tin, thấy có 1 túi rau cải khá ngon (rau an toàn hẳn hoi nhé), có vẻ chả có chủ nhân gì cả. Mẹ thì cứ phải chờ mãi, chờ mãi, vì phòng thi của con ra sau, đến nỗi những người bên cạnh đi hết cả rồi, rồi lại có những người mới đến nữa rồi, túi rau vẫn ở yên. Thế là mẹ với Nó lúc về có thêm túi rau, Nó bảo, thôi, coi như hôm nay có một điều lợi, hihi
Mẹ cũng tính toán :
1. Nếu không ai nhặt, để đó héo đi, hoặc mọi người không để ý dẫm nát thì lãng phí.
2. Coi như đây là một điềm may mắn cho cuộc thi này của Nó.
Hihi, có 2 lí do chính đáng thế cơ mà, sao mình không mang về nhỉ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét